Từ trước cho tới nay, Kỷ Tùy không phải là một người dễ dàng hoài nghi người khác.
Lớn lên ở nhà họ Trang, anh học được một thứ gọi là lòng biết ơn. Cho dù không biết người cha quá cố của anh có ân tình lớn bao nhiêu với ông nội Trang, nhưng anh vẫn là một đứa trẻ không cha không mẹ được nhà họ Trang nuôi lớn, anh thật lòng cảm kϊƈɦ tất cả mọi người trong nhà họ Trang, đặc biệt là Trang Diệc Tình – người đã vảo hộ và chăm sóc anh từ nhỏ.
Sau này khi đi bộ đội, anh lại học thêm được sự trung thành và tín nhiệm. Anh cùng những người bạn chiến đấu của mình sớm chiều ở chung, sống chết có nhau, mặc kệ là hoàn cảnh nguy hiểm đến như thế nào, bọn họ cùng sẽ đều kiên định mà tin tưởng đồng đội của mình.
Anh có thói quen tín nhiệm, thói quen đối xử chân thành với tất cả mọi người, không thích đi phỏng đoán lòng người, không thích lấy ác ý để đối xử với người khác, nhưng khi Trang Diệp nói cho anh những việc mà Trang Diệc Tình đã làm đối với Đường Hi, phản ứng đầu tiên của anh lại không phải là tin tưởng Trang Diệc Tình.
Có một số việc, tuy rằng ngày thường anh không nói ra nhưng kỳ thật trong lòng anh vẫn có thể biết được. Anh biết Trang Diệc Tình đã thay đổi, không còn là dáng vẻ trước kia mà anh biết nữa, lòng tín nhiệm anh dành cho Trang Diệc Tình, từ lâu đã dần dần mất đi.
Chỉ là anh không ngờ rằng, khi một người mà mình không tín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1808063/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.