Bị Lăng Kiến Vi đút từng muỗng cháo một cho ăn xong, thấy Hứa Thừa Ngôn vẫn không nói một lời mà đứng trước giường nhìn mình như cũ, Triệu Ngu lại cảm thấy, là cô đánh giá thấp trình độ bình tĩnh của người đàn ông này.
Cô còn cho rằng anh là một người kiêu ngạo, sau khi biết được mình bị lừa gạt và lợi dụng thì sẽ phát cuồng lên.
Ngẩng đầu nhìn Hứa Thừa Ngôn, cô hỏi: “Muốn nói chuyện với một mình tôi?”
Hứa Thừa Ngôn không nói gì, nhưng đáp án thực rõ ràng.
Triệu Ngu nói: “Mọi người đi ra ngoài trước đi, tôi và anh ta muốn nói chuyện riêng với nhau.”
Tiết Trạm cùng Lăng Kiến Vi không có ý kiến gì nhưng Tiết Tử Ngang lại không chịu, chỉ tỏ vẻ sợ Hứa Thừa Ngôn thật sự sẽ bóp chết Triệu Ngu, cuối cùng Tiết Trạm mở miệng: “Yên tâm đi, Hứa tổng là người đàn ông có học thức, sẽ không động thủ đối với phụ nữ, huống chi, lại là một cô gái đang bị thương nặng.”
Lời này chính là cố ý cảnh cáo Hứa Thừa Ngôn.
Hứa Thừa Ngôn khinh thường mà hừ một tiếng, sau khi bọn họ đi ra ngoài thì mới nói với Triệu Ngu: “Tôi cho em cơ hội để giải thích.”
Đã tức giận thành như vậy nhưng vẫn bày tư thái cao cao tại thượng.
Triệu Ngu không nhịn được mà bật cười: “Anh muốn nghe tôi giải thích cái gì? Nói tôi là vì bất đắc dĩ, nói người nhà họ Tiết uy hiếp tôi? Hay là nói tôi thật sự luyến tiếc anh nên mới đồng ý đi phá hư hôn lễ của anh và Trang Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1808062/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.