Thời tiết ở miền Nam càng trở nên nóng hơn sau mùa hạ, bên ngoài mặt trời nhô lên cao, trong nhà lại ấm áp dễ chịu.
Nhưng đứng trong hành lang của bệnh viện, Tiết Trạm chỉ cảm thấy bản thân như đang rơi vào động băng, cả người đều lạnh buốt đến đau đớn.
“Ý của anh là, tôi cố ý lừa anh, không cho anh mang áo mưa, lừa anh bắn vào bên trong, tìm đủ mọi cách để mang thai đứa con anh?”
“Đúng vậy, loại người hạ đẳng như tôi, có tư cách gì mà mang thai quý tử của gia tộc nhà hào môn.”
“Phó chủ tịch Tiết có muốn tự mình đến bệnh viện với tôi để kiểm tra một lần hay không? Lỡ như tôi mang thai, vạn nhất đứa trẻ đó đúng thật là của anh thì cũng có thể kịp thời phá đi.”
“Bắn tinh ở bên ngoài cơ thể cũng có thể sẽ mang thai, Phó chủ tịch Tiết có muốn tự mình đi mua thuốc tránh thai không, lỡ như tôi lại lừa anh thì phải làm sao bây giờ? Nếu tôi không uống thuốc, không cẩn thận mang thai đứa nhỏ…”
Vô số giọng nói không ngừng vang lên ở bên tai anh, toàn bộ không ngừng chui vào trong đầu anh.
Rõ ràng nhìn thấy khuôn miệng của y tá trước mặt lúc đóng lúc mở, đang dặn dò gì đó với anh, nhưng anh lại dường như không nghe được một chữ nào, gió từ cửa sổ thổi đến làm anh lạnh tới phát run.
“Này!” Thấy trạng thái của anh không đúng lắm, y tá duỗi tay quơ quơ trước mắt anh: “Tôi nói cái gì anh có nghe rõ không?”
Tiết Trạm ngơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1808021/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.