Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250
Chương sau
Cũng trong ngày hôm đó, Triệu Ngu liền dọn vào biệt thự của Tiết Trạm ở, đương nhiên, cô đã giải thích với Kỷ Tùy là mình phải đi công tác một tuần. Dù sao cô cũng biết, 3 tháng căn bản là không thể, trước đó chắc chắn Tiết Trạm đã điều tra tỉ mỉ tư liệu về cô, hiện tại lại thêm một manh mối là Lăng Kiến Vi, chỉ sợ không thể giấu được thêm mấy ngày. Cùng với việc chờ anh điều tra ra, còn không bằng tự mình chủ động bại lộ trước anh. Nhưng mà buổi tối hôm nay, Tiết Trạm cũng không có ở biệt thự của mình mà là trở về nhà cũ họ Tiết tìm Tiết Tử Ngang. Triệu Ngu vốn tưởng rằng, với tính tình của Tiết Tử Ngang, sau khi biết rõ chân tướng thì nhất định sẽ rất hận cô, chỉ sợ là còn có ý nghĩ muốn giết cô. Cô sớm đã tưởng tượng đến cảnh Tiết Tử Ngang tới tìm mình, phẫn nộ mà chất vấn cô, hoặc là cường thế mà thô lỗ làm tình với cô, thậm chí là bóp cổ cô chỉ trích cô vô tình…. Nhưng đến cuối cùng, cô chỉ nghe được Tiết Trạm nói một câu với cô trước khi đi, Tiết Tử Ngang bị bệnh. Ngày hôm sau là thứ hai, Triệu Ngu vẫn đi làm bình thường, Tiết Trạm tới chiều mới đến công ty, nhìn vẻ mặt vô cùng mệt mỏi, rõ ràng chính là không được nghỉ ngơi tốt. Khi đưa tài liệu vào, Triệu Ngu nhịn không được hỏi Tiết Trạm: “Anh ấy có khỏe không?” Tiết Trạm mặt không biểu cảm nhìn cô: “Cô cảm thấy thế nào?” Triệu Ngu khẽ cười ra tiếng: “Hình như là Phó chủ tịch Tiết một mực muốn nói rõ sự thật cho anh ấy biết, tại sao giờ lại đổ lỗi lên đầu tôi rồi?” Đổi trắng thay đen, cưỡng từ đoạt lí, kết quả còn bày ra bộ dáng thản nhiên như vậy. Tiết Trạm lạnh lùng nhìn cô một lúc lâu rồi thấp giọng cười, vô cùng tự giễu. Lời cô nói, quả thật là không sai. Sau khi tan làm, hai người cùng nhau trở về biệt thự, vừa mới vào trong thì Tiết Trạm liền đè cô nơi cửa, xốc váy lên, kéo qυầи ɭót cô xuống, ngay cả màn dạo đầu cũng không làm mà đã để ƈôи ȶɦịt chưa cương cứng ở trước miệng tiểu huyệt cô. Người đàn ông này dù cho đối mặt với bất cứ việc gì thì cũng đều có thể giữ được vẻ bình tĩnh, nhưng mà vẫn vì cô mà phá lệ. Triệu Ngu đắc ý cười: “Anh đến cuối cùng là hận tôi, hay là hận chính mình?” Tiết Trạm không trả lời mà cúi đầu hung hăng hôn Triệu Ngu, dùng sức chà sát ở trêи môi cô, ngậm lấy lưỡi cô mà dùng sức ɭϊếʍ mút, chỗ riêng tư của hai người đang trần trụi cọ sát nhau đã nổi lên phản ứng, anh lúc này mới thẳng lưng, đẩy hông nhanh chóng tiến vào bên trong cô. Giống như là đang đánh giá lẫn nhau, cô co rút vách tường thịt lại gắt gao xoắn lấy phân thân của anh, anh lại dùng hết sức lực mà đấu đá lung tung ở trong tiểu huyệt đang ướt dầm dề của cô, đôi tay nắm lấy một luồng nhũ thịt của cô rồi không chút thương tiếc mà vuốt ve nhào nặn. Từ phía sau cửa tới sô pha rồi lại đến phòng tắm, anh đè nặng cô thay đổi các loại tư thế, một lần lại một lần đưa cô lên cao trào, lại còn bắn tất cả tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong chỗ sâu nhất của tiểu huyệt cô. Triệu Ngu nhất thời không còn sức lực, chỉ có thể thở hổn hển mà ghé người dựa vào bồn rửa mặt, xuyên qua gương mà nhìn khuôn mặt đang ngập chìm trong tình ɖu͙ƈ của anh và cười nói: “Là anh phục vụ tôi ngủ 3 tháng chứ không phải là tôi phục vụ anh ngủ 3 tháng, nếu Phó chủ tịch Tiết còn thô lỗ như vậy, tôi liền biến 3 tháng thành nửa năm.” Tiết Trạm nhàn nhạt mà nhìn cô một cái, sau đó kéo cô xuống dưới vòi sen, không nói một lời mà lại bắt đầu một hồi làm tình mãnh liệt. Hình thức ở chung ngày hôm sau cũng vẫn giống như vậy. Ở công ty, quan hệ của bọn họ là cấp trêи và cấp dưới, nhưng khi về đến biệt thự, hai người liền bắt đầu làʍ ȶìиɦ không ngừng nghỉ. Triệu Ngu thật sự cực kỳ thích bộ dạng mất đi lý trí cùng trêи mặt tràn đầy vẻ bất mãn và tức giận này của anh, kéo được một người đàn ông như vậy xuống phàm trần, thật đúng là một việc khiến cho người ta cảm thấy rất thành tựu. Buổi sáng ngày thứ ba, Tiết Trạm mang theo Cố Thư Dương tham gia một hội nghị của ngành, sau khi kết thúc thì chỉ có Cố Thư Dương một mình trở về công ty. Khi Triệu Ngu nhận được điện thoại thì đã đến giờ cơm trưa, Tiết Trạm nói cô trở về biệt thự, cô vừa mới vào cửa liền nhìn thấy anh trầm mặt ngồi trêи sô pha phòng khách ở lầu một. Triệu Ngu coi như không có gì mà đi vào, cười nói: “Mới giờ này đã kêu tôi trở về, Phó chủ tịch Tiết thật đúng là đói khát a.” Tiết Trạm chỉ lên bàn: “Thứ này, hẳn là cô không lạ gì nhỉ?” Triệu Ngu rũ mắt nhìn, trêи bàn là tờ khăn giấy được mở ra, trêи khăn giấy có viên thuốc màu trắng, đó chính là thuốc tránh thai ngắn hạn mà cô uống mỗi ngày. Thấy sự biến hóa đột ngột trêи khuôn mặt cô, Tiết Trạm cười lạnh: “Biết tôi tìm thấy ở đâu không? Trêи bồn cầu nhà vệ sinh trong phòng ngủ ở lầu hai. Có phải cô sẽ nói với tôi rằng, là cô lúc uống thuốc không cẩn thận mà làm rớt? Bắt đầu từ khi nào mà cô lại thích chạy vào nhà vệ sinh để uống thuốc?” Triệu Ngu sửng sốt nửa buổi mới nhìn thẳng vào anh: “Ý của anh là, tôi cố ý lừa anh, không cho anh mang áo mưa, kêu anh bắn vào bên trong, tìm đủ mọi cách để có thai con của anh?” “Không phải sao?” Tiết Trạm đột nhiên đứng dậy, đưa vỉ thuốc plastic vẫn luôn nắm chặt trong tay tới trước mắt Triệu Ngu rồi lạnh lùng nhìn cô: “Cô cố ý cho tôi xem cái này, thuốc này, đến cuối cùng là bị cô uống vào, hay là đã trôi xuống một cái cống thoát nước nào rồi?” Nhìn bộ dạng tức giận của anh, Triệu Ngu cười nhạo một tiếng: “Tự cho là đúng.” Dứt lời cô liền xoay người đi ra ngoài nhưng lại bị anh lôi trở về. Ngay khoảnh khắc cô ngã dựa vào ngực anh, miệng cô cũng bị anh nhéo má dùng sức mở ra, ngay sau đó một viên thuốc lớn hơn bị nhét vào. Cô biết đó là thuốc tránh thai khẩn cấp, trong vòng một năm, cô đã uống rất nhiều lần. Gian nan nuốt viên thuốc xuống, cô lại nhìn anh cười cười, mồm miệng không rõ nói: “Vừa lòng chưa?” Con ngươi anh sớm đã đỏ lên, hốc mắt cô cũng giống vậy, chất chứa đầy nước mắt, chỉ là tươi cười vẫn luôn ở trêи mặt chưa từng tan đi, cho dù nước mắt đã tràn ra từ khóe mắt nhưng cô vẫn bình tĩnh nhìn anh mà cười như cũ. Hai bàn tay đang nắm lấy má cô chậm rãi buông ra, bởi vì dùng sức quá lớn nên đã làm cho gương mặt trắng nõn của cô lưu lại mấy vết hồng hồng. Tiết Trạm chỉ cảm thấy, mấy vết hồng hồng cùng tươi cười lúc này của cô đều chói mắt tới không chịu nổi. Ngay sau đó, anh cũng không quay đầu lại mà đi thẳng ra ngoài, đạp cửa mà ra. Buổi chiều còn có hội nghị cần tham gia, lúc Tiết Trạm đến công ty cũng vừa kịp giờ. Chỉ có điều, tài liệu anh cần cho hội nghị lần này vốn giao cho Triệu Ngu chuẩn bị, nhưng lúc này cô lại không có ở đây. Tư liệu có thể tìm trêи máy tính của cô, nhưng anh vẫn chưa thể bình tĩnh lại. Trước mắt không ngừng hiện lên hình ảnh tươi cười mang theo nước mắt của cô, là ánh mắt lạnh băng mà anh chưa bao giờ từng thấy trêи gương mặt cô. Hội nghị chỉ diễn ra trong 2 tiếng đồng hồ nhưng anh lại cảm thấy lâu đến mức giống như là 2 năm. Chờ tới khi hội nghị kết thúc, anh vẫn không nhịn được mà sau khi tan làm liền trở về biệt thự, chỉ là khi mở cửa ra, anh bị cảnh tượng trước mắt làm sợ hãi cùng sửng sốt. Ly thủy tinh bể nát, thùng rác ngả nghiêng, vết nôn đầy sàn nhà. Trong lòng trở nên căng thẳng, Tiết Trạm liền vọt lên trêи lầu, đẩy cửa phòng ngủ ra liền thấy, bên trong trống rỗng, không có bất kể ai. “Triệu Ngu!” Từ lầu hai đến lầu ba, lại trở lại lầu một, anh liên tiếp gọi cô, nhưng không có ai trả lời. Một dự cảm không lành trong nháy mắt từ trong trái tim lan tràn ra, anh nhanh chóng lấy di động ra và gọi đi, tới lần thứ ba mới có người nghe. “Alo?” Là thanh âm của một người phụ nữ xa lạ. Tiết Trạm sửng sốt, còn chưa kịp mở miệng thì liền nghe đầu bên kia hỏi: “Anh là người nhà của Triệu Ngu sao?” Tim đập lỡ một nhịp, thanh âm của Tiết Trạm liền không tự chủ mà liền phát run: “Tôi là… tôi là bạn trai của cô ấy, cô ấy bị làm sao vậy?” “Cô ấy hiện đang ở bệnh viện Thụy Kim, tình trạng không được tốt lắm, anh tới đây một chuyến đi.” Không chờ Tiết Trạm mở miệng, bên kia đã tắt điện thoại, chờ anh tới bệnh viện tìm được phòng bệnh của Triệu Ngu, còn chưa nhìn thấy cô đâu thì đã bị một hộ lý ngăn ở ngoài cửa. “Anh chính là bạn trai của Triệu Ngu?” Là y tá đang cầm điện thoại của Triệu Ngu. Tiết Trạm gật đầu: “Rốt cuộc là cô ấy đã xảy ra chuyện gì? Tình huống như thế nào?” Y tá nhìn anh với ánh mắt mang theo sự tức giận: “Là anh ép cô ấy uống thuốc tránh thai khẩn cấp?” Tiết Trạm vẻ mặt xấu hổ, nhìn về hướng phòng bệnh. Đè nén xúc động muốn nổi giận với anh xuống, y tá kia tiếp tục nói: “Anh có biết hay không, cô ấy căn bản không cần uống thuốc tránh thai?” Tiết Trạm nhất thời không kịp phản ứng lại: “Cô… có ý gì?” “4 năm trước, cô ấy sinh non ngoài ý muốn, bị xuất huyết nhiều, t.ử ƈυиɠ đã cắt, còn có thể mang thai như thế nào a?”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250
Chương sau