Quê mà Triệu Ngu nói về, tất nhiên không phải địa chỉ ở trêи CMND.
CMND kia, bao gồm cả dòng họ trước kia của cô, chỉ là do mẹ cô muốn cô có thể vào trường học tốt, cùng người khác giả kết hôn để có hộ tịch, đáng tiếc sau này vẫn là công dã tràng.
Lúc cô 5 tuổi, mẹ đưa cô đến Ngô Thành, gặp được gia đình cha mẹ nuôi nhiệt tình hỗ trợ, từ đó mới xem như hoàn toàn yên ổn.
Ngô Thành chỉ là một huyện thành nhỏ, cách Đông Hải không quá xa, lái xe trêи đường cao tốc chỉ mất 5 tiếng là có thể đến nơi.
Cha mẹ nuôi là từ nông thôn vào thành thị dốc sức làm ăn, vẫn luôn làm chút buôn bán nhỏ, vốn dĩ điều kiện sinh hoạt đã ngày càng tốt đẹp, nhưng con gái duy nhất của họ lại đột nhiên qua đời, bọn họ ngay lập tức mất đi mục tiêu phấn đấu.
Sau khi Triệu Ngu dùng danh nghĩa mượn công ty bảo hiểm đưa cho bọn họ 3 triệu tệ thì luôn khuyên bảo làm cho bọn họ một căn nhà mới, nhưng chẳng qua cũng chỉ là xây một căn nhà nhỏ, số tiền còn lại ngoại trừ giúp đỡ cho những người thân thích, bọn họ vẫn muốn để lại cho Triệu Ngu.
Ở trong điện thoại, Triệu Ngu nói tự mình lái xe trở về, không cần đến nhà ga đón cô, chờ cô về rồi cùng ăn tân gia với cha mẹ nuôi, hai người trưởng bối sớm đã chờ ở dưới lầu.
Nhìn thấy xe của cô, câu đầu tiên của cha nuôi chính là: “Cho con tiền con lại không nhận mà tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1807956/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.