Ngày hôm sau, Triệu Ngu đi làm đúng giờ, ngoại trừ đôi mắt hơi đỏ và mắt có quầng thâm đen thì mọi thứ khác đều bình thường.
Phó Thao nhìn thấy bộ dáng của cô, cảm thấy có chút tội lỗi, sau mấy lần ngập ngừng, cuối cùng cũng không nói gì. Sau cuộc họp, hắn vội vã rời công ty để đi gặp một khách hàng lớn. Buổi chiều cũng có một cuộc họp, nhưng đó chỉ là báo cáo công việc bình thường của từng bộ phận marketing. Phó Thao không có ở đây, Triệu Ngu là trợ lý đại diện cho hắn.
Nửa chừng cuộc họp, giám đốc marketing Hồ Quốc Uy đang nói chuyện. Cánh cửa phòng họp đột nhiên bị mở ra, một cô gái tầm 17 – 18 tuổi xông vào.
Sau khi thấy rõ người đến, Triệu Ngu, người ở gần cửa nhất, nhanh chóng đứng dậy chào cô ấy rồi thấp giọng thì thầm: “Manh Manh, tại sao em lại ở đây? Phó tổng không ở trong công ty, ở đây đang có cuộc…”
“Chát!”
Chưa kịp nói hết câu, một cái tát mạnh đã giáng vào mặt cô, tất cả mọi người đều sững sờ không kịp phản ứng gì.
Triệu Ngu siết chặt hai tay ở hai bên váy, khuôn mặt cô vẫn mỉm cười, giọng điệu bình thản và nói: “Manh Manh, đây là phòng họp, có chuyện gì thì chúng ta đến văn phòng của bố em nói chuyện.”
Nói xong, cô kéo tay và chuẩn bị đưa cô gái kia ra khỏi phòng họp. Kết quả là Phó Ngữ Manh đập mạnh vào tay cô và thẳng tay đẩy cô ra xa.
Triệu Nga đang đi giày cao gót, nó khiến cô đứng không vững và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/154758/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.