Cậu uống sữa nóng không?
Phó Thời Miễn ngập ngừng đưa ly sữa tới cho Tô Khiết Tử, không ngờ rằng cô thật sự nhận lấy. Còn cười với anh:
- Cảm ơn nhiều nha.
Tô Khiết Tử nãy giờ ngồi im nhưng vẫn khát nước, trời thì se lạnh. Có ly sữa nóng thì còn gì tuyệt hơn nữa.
Cô nhận lấy ly sữa, uống một ngụm, miệng xuýt xoa khen:
- Ngon thật đấy! Cảm ơn cậu nhiều.
- Ừm.
Phó Thời Miễn nhanh chóng xoay người đi làm việc. Khi đồng hồ chỉ đến 6 giờ rưỡi, anh đến nhà vệ sinh nhân viên rửa mặt và tay, rồi thay quần áo đi học.
Cho dù có làm việc cực nhọc cỡ nào, thì anh vẫn thích quần áo sạch sẽ không chút mùi mồ hôi.
Hiển nhiên điều này khiến cho Tô Khiết Tử ngồi ở yên phía sau bất ngờ không kém. Chàng trai này tốt đấy chứ!
Âm thầm cho anh thêm một điểm có tố chất đàn ông.
Lúc đi ngang qua tiệm bán đồ ăn sáng. Tô Khiết Tử kéo nhẹ vạt áo đồng phục trắng của anh. Giọng nói trong trẻo cất lên:
- Cậu dừng một chút, tớ vào mua đồ một xíu.
Phó Thời Miễn im lặng tấp xe vào trước quán bánh cuốn trứng. Anh ngồi trên xe, mắt nhìn ra đường lộ. Mùi hương của món bánh cứ phảng phất ngay mũi anh.
Anh hiện tại đang rất đói, nhưng hiện tại không muốn tốn tiền mua đồ ăn ngoài. Ít ra đến căn tin trường, có phiếu học sinh sẽ được giảm đôi chút.
Nhưng mà căn tin chỉ bán đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-hon-nhan-tri-mang/3675625/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.