Khi đứng trước cửa nhà, Phó Chi rất muốn dẫn Tô Khiết Tử vào trong, nhưng nghĩ tới mẹ mình, cô bé phân vân giây lát rồi lại im lặng không dám mời Tô Khiết Tử vào nhà.
Mà Tô Khiết Tử vốn không có ý định đi vào. Giờ đã hơn tám giờ tối, cô sợ về nhà quá trễ lại bị ba mẹ cằn nhằn. Mặc dù họ cũng không quá để tâm đến cô, nhưng giờ đi bộ về nhà cũng sẽ trễ nên phải tranh thủ chút.
Tô Khiết Tử xoa đầu Phó Chi và bảo:
- Chị về trước đây, ngày mai đi học chắc chắn giáo viên sẽ giải quyết. Em hãy cứng rắn lên báo cáo hết mọi chuyện với giáo viên, nếu sợ thì cứ đến trường tìm chị.
Nói xong, Tô Khiết Tử chỉ vào bảng tên của mình và nói với Phó Chi:
- Chị tên Tô Khiết Tử, học lớp 11B trường Nhất Trung.
- Dạ? 11B sao chị?
Phó Chi nhìn tên lớp và tên trường quen thuộc, con bé còn tính nói thêm vài câu với Tô Khiết Tử, nhưng hiện tại cũng đang rất vội. Trán đau âm ỉ khó chịu quá, bụng lại đói nữa.
Tô Khiết Tử xoa đầu Phó Chi thêm cái nữa mới rời đi.
- Chị đi đây.
Thấy chị gái xinh đẹp đã đi mất, Phó Chi chỉ có thể cúi đầu, vang giọng nói cảm ơn rồi vẫy tay chào cô.
Trên đường lớn, Tô Khiết Tử xoa đầu đi bộ về nhà. Chẳng biết kiếp này làm sao nữa, đi đâu Tô Khiết Tử cũng gặp Đàm Khương.
Đàm Khương ngồi trên xe cùng Lưu Ly,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-hon-nhan-tri-mang/3675617/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.