Chương trước
Chương sau
” Ngươi lần này không hôn mê.”

Doạ! Hai vai Phương Di Sinh run run một chút, lập tức đỏ mặt, làm như không có việc gì hỏi ông chủ bán đồ ăn: ” Có bán ớt hay không?”

” Có, ” ông chủ bán đồ ăn bốc một nắm ớt, nhìn hai người nhã nhặn trước mắt rồi cho vào trong túi nylon.” Mấy trái ớt này tặng ngươi, không cần tiền.”

” Thật a, ngươi thật tốt. Cám ơn.” Phương Di Sinh mỉm cười ngọt ngào, ông chủ bán đồ ăn cũng nhếch miệng đối hắn cười.

Thường xuyên được hai người nhã nhặn, mặc toàn hàng hiệu ghé mua, tặng thêm bọn họ vài thứ cũng không sao. Sau đó ông còn tuỳ tay cho hai tép hành vào túi.

Lôi Chấn Tân đưa tay tiếp nhận gói to, hảo tâm nhắc nhở: ” Di Sinh, ngươi tốt nhất không nên ăn cay quá, sẽ kích thích.”

Oanh! Phương Di Sinh xấu hổ xoay mặt qua … liếc y một cái. Cứ tận lực cười đi, miễn cho gương mặt người chết làm cho người trong siêu thị sợ hãi, bằng không người khác còn tưởng rằng bên cạnh hắn theo một tên chuyên môn đến thu phí bảo hộ.

” Chờ một chút, nhớ rõ đi mua bột giặt.”

” Ác.” Trí nhớ Lôi Chấn Tân thật tốt, không giống hắn, thường thường quên đầu quên đuôi. Nhưng mà, hắn không quên phải vào tiệm thuốc tây một chuyến.

Mua thuốc xổ!

Hừ, trước khi rời đi Lôi Chấn Tân, phải lưu lại một “kỷ niệm” gì đó làm cho người ta khó quên mới được.

Phương Di Sinh thật tâm nghĩ — không muốn Lôi Chấn Tân sau khi ôm hắn, lại đi bính một người ‘ thân gia ’.

Lôi Chấn Tân nhìn thấy thuốc cảm mà Phương Di Sinh để ở trên bàn, vẫn còn nguyên chưa được động qua.

” Di Sinh, sao chưa uống thuốc cảm?” Y quát. Tên ngốc này đã quên uống thuốc có phải hay không?

Phương Di Sinh đã rửa xong chén bát, từ phòng bếp đi ra liền thấy Lôi Chấn Tân đang trầm mặt, nhét vào trong tay hắn một ly nước cùng một gói thuốc.

Hắn căn bản không bị cảm, nhưng sợ kế hoạch có sơ hở, đành phải miễn cưỡng đem thuốc uống vào, sau khi đem cái ly đặt xuống mới nói: ” Ta thật sự quên uống thuốc……” Chột dạ cúi đầu xuống, như là đứa trẻ làm sai sự giải thích: ” Thật xin lỗi, ngươi đừng tức giận được không?”

Không hy vọng y tiếp tục tức giận, hy vọng y có thể lộ ra khuôn mặt tươi cười giống như chạng vạng hôm nay vậy; cho dù là giễu cợt, đùa hắn cũng không sao…… chỉ cần y vui vẻ là tốt rồi.

Hắn sẽ gìn giữ giây phút ấy như kỷ niệm đẹp, nên làm ơn, đừng có hung hăng với hắn.

Lôi Chấn Tân lại rống: ” Ngươi đã bao nhiêu tuổi rồi còn không biết chăm sóc chính mình, ngươi thật sự là……” Chưa kịp rống xong thì những tiếng cuối đã biến mất ở yết hầu, Phương Di Sinh thế nhưng lại dựa đầu vào trong ngực y?

Hắn chủ động ôm lấy ta?

Hai tay liền choàng qua thắt lưng ta?

Ta không nhìn lầm đó chứ?

Lôi Chấn Tân nghĩ rằng mình đang nằm mộng — Phương Di Sinh không còn sợ y nữa sao?

Y đúng là có hung một chút, một khi nóng vội liền khống chế không được tính tình của mình, chỉ vì y lo lắng bệnh cảm của Phương Di Sinh chuyển biến xấu, Phương Di Sinh thật quá chủ quan, thế nhưng lấy sức khoẻ của mình ra đùa, đáng bị mắng!

” Ngươi đang lo lắng cho ta sao?” Tên ngốc trong ngực lên tiếng hỏi.

” Ngươi vô nghĩa a!” Lôi Chấn Tân trừng hắn, thật sự nhịn không được lại rống. Này còn cần phải hỏi sao, nói hắn ngốc chính là ngốc, nếu không phải lo lắng cho hắn, y mới lười lo chuyện bao đồng!

Phương Di Sinh trộm liếc y một cái, sắc mặt nam nhân càng lúc càng khó coi ……

” Chấn Tân…… ngươi hôm nay không tắm nước lạnh.” Mới vừa tắm xong, độ ấm của thân thể không thấp giống lúc trước, những giọt nước trên tóc còn nhỏ giọt xuống đỉnh đầu, Lôi Chấn Tân chỉ vì lo mắng cho hắn mà quên cả lau tóc…… tính tình thật kém!

Hắn vì cái gì lại thích loại nam nhân này a?

Không rõ ràng lắm chính mình coi trọng y ở điểm nào nhất?

Hắn là không phải có khuynh hướng thích bị ngược cuồng đó chứ?

Có chút không cam lòng chính mình bị nam nhân ngủ mà nảy ra tình cảm, nhịn không được ở vị trí trái tim y cắn một ngụm, hắn đem chính mình bồi cho người ta, thế nhưng ngay cả trái tim đều đem giao hết; trong lòng nam nhân lại chứa một người khác, nghĩ đến vị ‘mỹ nhân cổ điển’ kia…… răng càng nghiến chặt!

Phương Di Sinh dùng sức cắn một cái, tiết hận một chút.

Thanh âm từ trên đỉnh đầu truyền đến, ngữ khí thật cứng nhắc–

” Di Sinh, không cần hấp dẫn ta.”

Hấp dẫn?! Phương Di Sinh ngốc lăng một lát, nghe Lôi Chấn Tân nói mà trái tim như nổi trống…… Phương Di Sinh không ngờ chính mình cũng có sức hấp dẫn người khác a?!

A…… lúc này bị mắng thật sự đáng giá. Phương Di Sinh dựa sát vào trong ngực nam nhân cười trộm……

” Chấn Tân…… ta đi tắm rửa, sau đó…… ta muốn ngươi…… được không?” Tiếng nói cà lăm lại trở nên thần kỳ đến mê người, không đợi nam nhân trả lời, Phương Di Sinh quay đầu bước vào phòng tắm.

Đóng cửa phòng tắm, hai chân Phương Di Sinh vô lực quỳ trên mặt đất, hai tay phát run chống vào bồn rửa tay trong phòng tắm khởi động thân thể mềm nhũn, phía trong gương– chiếu ra một gương mặt nóng hừng hực đỏ như lửa……

Còn Lôi Chấn Tân thì sao?

Phá lệ, y ở trong phòng khách nhà mình ngây người thật lâu, thật lâu……

Ta không có nghe lầm đi?

A! Phương Di Sinh thế nhưng cùng ta cầu yêu?

Trời ạ — ta sao có thể cự tuyệt!

Cầu còn không được. Lôi Chấn Tân hưng phấn thiếu chút nữa xịt máu mũi cùng xuất huyết não! Chạy nhanh đến trước cửa phòng tắm, gõ mạnh —

” Bang bang bang bang –”

Doạ! Khăn tắm trên tay Phương Di Sinh thiếu chút nữa rơi xuống đất, nhanh chóng dùng khăn quấn quanh bộ vị trọng điểm, người tới gõ cửa gấp gáp như vậy, chẳng lẽ Lôi Chấn Tân ăn phải thức ăn không sạch sẽ nên bị đau bụng cần sử dụng WC?

Nghĩ lại một chút– không đúng a, hắn mua thuốc xổ nhưng không có bỏ bậy bạ vào thức ăn, trong nhà cũng có một gian phòng tắm khác……

Phương Di Sinh tuyệt đối không lường trước được — nam nhân chờ ở ngoài cửa cấp tốc chuẩn bị ‘xử lý’ hắn, dám hấp dẫn nam nhân — vì hắn mà nam nhân điên cuồng– quả thật điên rồi!

Phương Di Sinh mở cửa phòng tắm, còn chưa kịp thấy rõ ràng mặt Lôi Chấn Tân, ánh mắt hoa lên, lập tức bị ôm phóng lên giường, đầu óc có chút mơ hồ.

Lôi Chấn Tân không lãng phí tí xíu thời gian nào, tuỳ tay giật khăn tắm ra, lập tức phóng lên giường bắt được chân Phương Di Sinh, kéo hắn đến dưới thân chính mình.

” A!” Chờ lúc thấy rõ nam nhân nằm ở trên người, mặt Phương Di Sinh đã tái đi rồi……

Mắt Lôi Chấn Tân che kín tình dục nhìn hắn, tuỳ theo tầm mắt dao động của Lôi Chấn Tân, thân thể tự nhiên bị ánh mắt nóng rực kia làm cho chín đỏ.

Sắc mặt trắng xanh nhanh chóng nhiễm đỏ, trái tim hoang mang rối loạn sắp nhảy ra khỏi ngực, hô hấp nóng hổi của Lôi Chấn Tân phun ở trên mặt, đôi môi dán chặt vào môi hắn.

” Ân……” Nam nhân thật kích động mút lấy đầu lưỡi hắn không buông, hai tay ở trên cơ thể nóng rực dao động, dục vọng bị đụng vào lập tức nổi lên phản ứng nhiệt liệt, đầu óc Phương Di Sinh hỗn loạn bởi vì tình dục; hắn cái gì cũng không biết, chỉ biết chính mình cũng muốn y……

Đầu lưỡi thấp nhiệt liếm dần đến toàn thân, thân mình hắn bị người lật lại, lúc ý thức lại mới biết được hạ thân bị nâng cao, đầu lưỡi lửa nóng của nam nhân đang liếm vào nơi riêng tư của hắn, ” A……” nhẹ nhàng run lên, nhịn không được kêu ra tiếng rên rỉ mị hoặc.

” Ư……” Nơi riêng tư mẫn cảm co rụt lại, đầu lưỡi linh hoạt của nam nhân thân nhập thịt vách tường trêu chọc một cách mãnh liệt:” A…… thoải mái……”

Phương Di Sinh tạm thời vứt bỏ e lệ, thành thật kêu ra tiếng bởi khoái cảm cực độ mà Lôi Chấn Tân gây cho hắn, dục vọng bị nắm ở trong tay Lôi Chấn Tân không khống chế được phóng thích ra nhiệt tình……

Di, Phương Di Sinh nhanh như vậy liền…… trong tay dính chất lỏng trắng đục chứng minh Phương Di Sinh thích y đụng chạm, Lôi Chấn Tân cảm thấy thật vui vẻ, ” Ưm……” thật sâu thở phào, rốt cuộc có thể cùng Phương Di Sinh lưỡng tình tương duyệt mà thân thiết, không hề là y đơn phương tác cầu…… Lôi Chấn Tân kích động động thân, đem chính mình vùi vào trong cơ thể người trước ngực–

” A!……” Phương Di Sinh kêu lên đau đớn, môi nam nhân phía sau vừa hôn vừa cắn vào nơi cổ hắn, tiết tấu thong thả nơi hạ thân giảm bớt một ít đau đớn cho hắn…… đây có phải là y đối hắn thương tiếc không?

Không sao cả, tối nay hắn muốn rút hết tinh lực của nam nhân này, cho dù là vô tình vô yêu phát tiết……

Đau đớn trong lòng thốt nhiên lan tràn…… cổ họng nghẹn ngào, hai mắt đã ươn ướt hơi nước, những giọt lệ không tiếng động chảy dài xuống bên má–

Về sau cái giường lớn thoải mái này sẽ là đất ấm của người khác, hắn đã hạ quyết tâm sẽ tự động rời khỏi thế giới của nam nhân……

” A……” Dần dần kịch liệt va chạm đánh tan suy nghĩ của Phương Di Sinh, mím chặt môi, mười ngón bấu lấy gra giường, yên lặng thừa nhận ngọt ngào cùng thống khổ tối nay……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.