” Ngươi ở trong này để làm gì?”
Tiếng nói trầm thấp từ phía sau truyền đến, Phương Di Sinh chậm rãi quay đầu lại, gương mặt tức giận của Lôi Chấn Tân đối diện với hắn phun khí.
” Ta lạc đường ……”
” Ngu ngốc a! Ngươi đi ngược hướng chỗ rẽ xuống lầu chính là ra hậu viện biệt thự, ngươi muốn ta tìm không thấy ngươi phải không?”
Nam nhân lòng nóng như lửa đốt không ngừng phun đạn oanh tạc, làm màng tai Phương Di Sinh ông ông hết lên. Mím môi, không dám nói thêm cái gì.
Kỳ thật, nói lạc đường chỉ là lý do, hắn tạm thời không muốn nhìn thấy Lôi Chấn Tân, sợ chính mình ở trước mặt y sẽ nhịn không được hỏi — đùa giỡn hắn đã đủ chưa?
Có thể cứ như vậy mà buông tha hắn không?
Còn tìm hắn làm cái gì?
Là muốn dẫn hắn về nhà giặt quần áo, lau nhà, lau cửa sổ…… cũng không sao; hắn cam tâm tình nguyện làm nô tài cho y, chỉ cần không phải làm vật thay thế cho người khác là tốt rồi.
Ánh mắt cầu xin thương xót phản xạ ra gương mặt lãnh khốc của nam nhân lần lượt thay đổi thần sắc lo lắng, không cần đối hắn lộ ra loại vẻ mặt này, hắn sẽ cho là thật mất.
Hắn sẽ nghĩ là y có để ý chính mình; trong lòng có một cỗ xúc động muốn nói với nam nhân trước mắt – cầu ngươi đừng đùa bỡn với ta!
Miệng hé mở lại phát không ra tiếng, không có dũng khí lớn tiếng nói lên vọng tưởng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ke/2532512/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.