Cánh cửa đang đóng lại bị người mở ra, người tới liếc mắt một cái liền thấy người kia ngồi ở trên giường lấy tay lau nước mắt trên mặt.
Gã còn tưởng rằng là cái gì thiên tư tuyệt sắc làm say mê Đại lão bản với gương mặt lãnh khốc nơi nơi doạ người chứ. Mới từ nước ngoài quay về chợt nghe thấy tin tức kinh thiên động, liễm ý cười, hận đến nghiến răng nghiến lợi……
Nếu gã không bị điều ra nước ngoài, làm sao bỏ lỡ cơ hội như vậy a!
Người tới đứng ở trước mặt Phương Di Sinh, híp mắt quan sát ‘ tình địch ’, gã vẫn không biết thì ra anh họ là thích loại nam nhân như thế này.
Bĩu môi — phát ra một tiếng “hứ”! Không đặc sắc như vậy, trên đường phố chỉ cần tuỳ tiện vung tay một cái là có thể nắm được một bó to thứ “rơm rạ” thế này, phân không rõ ai là ai.
Ách, Phương Di Sinh ngẩng lên liền nhìn thấy một đôi mắt tràn ngập địch ý đang đánh giá chính mình, ” Ngươi là ai?” Hắn cứ nghĩ Lôi Chấn Tân vừa đi ra ngoài đã trở lại, nhìn cẩn thận mới biết là không phải.
Phương Di Sinh lần đầu tiên thấy nam nhân có bộ dạng cổ điển như vậy; một đôi mày liễu rất nhỏ, mắt xếch dài nhỏ, đôi môi đỏ mọng hơi cong lên, mũi thẳng, tương xứng với khuôn mặt bầu bĩnh…… da thịt trong trắng lộ hồng, vô cùng mịn màng cơ hồ nhìn không thấy lỗ chân lông…… Nam nhân này ngũ quan xinh xắn có thể đi quảng cáo mỹ phẩm a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ke/2532510/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.