Cũng không biết cậu Hai nhà này lại định giở trò gì,dùng điểm tâm xong liền tập hợp tất cả hạ nhân. Gần hai mươi người chia làm hai hàng đứng ngay ngắn trong viện.
Ngụy Hà đứng trước mặt bọn họ đi tới đi lui,lần lượt đánh giá từng người. Mau nửa giờ Ngụy Hà có chút bực bội,cả đám thế này lại không tìm được kẻ mà cậu nhìn thấy đêm qua.
Cùng lúc đó, bọn người hầu cũng chịu không ít tội, khổ sở đoán không ra cậu Hai này muốn làm gì.
_”Gần đây không phải lắm kẻ nói trong nhà có ma sao? Sao khi thiếu gia tao điều tra, cân nhắc cẩn thận,phát hiện không có ma cỏ gì hết, đều là do người làm. Trùng hợp là kẻ mỗi tối chạy ra ngoài giả thần giả quỷ đang trà trộn trong đám tụi bây. Về phần kẻ kia, tao khuyên mày tốt nhất nên tự mình đầu thú, nếu bị thiếu gia tao điều tra ra, thì coi chừng cái mạng chó của mày đó!” Ngụy Hà không biết lấy đâu ra một cây gậy,cầm trong tay nhẹ nhàng gõ.
Một đám người hai mặt nhìn nhau, “Không có ma?” “Là người làm?” “Kẻ nào to gan như vậy…”
Bô bô nghị luận hồi lâu, Ngụy Hà vẫn không thấy ai đứng ra thừa nhận,liền cầm gậy gõ mạnh lên bàn “Ngừng! Ồn ào quá! Thiếu gia tao là tới thẩm vấn,không hơi đâu mà nghe tụi bây tán gẫu,đứa nào làm! Thành thật bước ra!”
“Không phải con!” “Cũng không phải con!” “Mỗi ngày chúng con đều chăm chỉ làm việc của mình, mãi đến tối vất vả lắm mới có chút thời gian nghỉ ngơi, mệt mỏi như vậy ai còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-huynh/40740/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.