_Dì Hai, con đến bưng nước ra ngoài.
_”Ân.” Dì Hai nhìn chính mình trong gương, nhíu mày.
_”Chết tiệt, hai mắt vẫn đỏ.” Bà ta nâng tay sờ sờ,sau đó quay đầu nhìn người hầu phân phó “Ngày mai kêu phòng bếp nấu chút đồ dưỡng nhan.”
_Dạ, dì Hai.
Đợi cho người hầu đóng cửa lại,dì Hai mới cầm lược hung hăng ném lên bàn “Thằng oắt con,hôm nay dám làm mình mất mặt trước nhiều người như vậy!”
Nhớ tới Ngụy Hà, dì Hai hận không thể cho tên súc sinh này thiên đao vạn quả, chờ đến khi tâm tình dần dần bình phục, dì Hai mới lạnh lùng cười rộ lên, nghĩ rằng Ngụy Hà quả thật vẫn còn quá non nớt, trừ bỏ tính cách ác liệt hống hách không coi ai ra gì thì hoàn toàn không có chút đầu óc nào,nhưng, bà ta lại không thể trực tiếp đối chọi gay gắt…
_”A!”Bên ngoài truyền đến tiếng thét kinh hãi khiến dì Hai hoảng sợ.
_”Ai vậy?” dì Hai đứng lên, lớn tiếng hỏi
Lúc này, ngoài cửa lại truyền đến tiếng khóc,dì Hai đi ra,trên hành lang tối đen mơ hồ thấy một bóng người đang đứng đưa lưng về phía mình,thân thể run rẩy, không ngừng nức nở.
_”Mày là ai?” dì Hai đi về phía trước một bước.
_”Ô ô…” Trong bóng đêm, người nọ chậm rãi quay đầu,dì Hai cố gắng mở to hai mắt,kết quả thiếu chút nữa đều bị dọa mất hồn.
Đó là gương mặt được hóa trang trắng bệch của một con hát!
_”Mày, mày…” Đồng tử dì Hai co rút,cả người loạng choạng phát run…
****
Kì quái là thanh âm kia cũng không chần chừ trước cửa phòng Ngụy Hà quá lâu,Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-huynh/40732/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.