Ngụy Thường Đức sống lại. 
Nhưng chỉ còn treo lại một hơi, không thể cử động,nằm trên giường không khác gì xác chết. 
Đến tột cùng thì Ngụy Thường Đức đã mắc bệnh gì khiến ông ta đột nhiên trở nên như vậy? Vài thầy thuốc đến chẩn đoán vẫn không có kết quả. 
Ngụy Hà tắm rửa thay quần áo đi ra,trên tay còn in lại dấu răng của dì Hai,lấm tấm máu. 
Cậu hung hăng xoa xoa tay mình hai cái,ả đàn bà chết tiệt, sớm muộn gì cậu cũng sẽ đuổi cổ mụ ta ra khỏi Ngụy gia! 
_Cậu Hai, dì Ba gọi cậu qua phòng lão gia một chuyến. 
Ngụy Hà dừng lại,suy nghĩ hồi lâu cuối cùng vẫn quyết định đi đến chỗ Ngụy Thường Đức. 
_”Cha ơi, cha, cha thấy khỏe hơn không?” Ngụy Viện Viện cầm tay Ngụy Thường Đức,che miệng khóc nức nở. 
Lần này Ngụy Hà không nhìn thấy dì Hai,trong lòng thầm đoán phỏng chừng là diễn kịch mệt mỏi rồi. 
Ngụy Lập Diễm gặp Ngụy Hà đến lập tức nhíu mày,Ngụy Hà cũng không yếu thế,hung hăng trừng mắt nhìn Ngụy Lập Diễm. 
Sau đó, ngoài cười nhưng trong không cười, nhìn hai mắt sưng đỏ của Ngụy Lượng nói “Sao thấy anh hai đến mà không chào?” 
Ngụy Lượng nghe vậy liền ngẩng đầu,hắc hắc cười nói “Tuấn, tuấn, tuấn…” 
Thật đúng là ngốc đến cực điểm,Ngụy Hà nhếch miệng. 
_”A Hà, lão gia có lời muốn nói với con.” Dì Ba lau mặt cho Ngụy Thường Đức,sắc mặt của Ngụy Thường Đức tuy rằng vẫn rất khó xem,nhưng hơi thở đã có chút ổn định,hai mắt nhìn chằm chằm Ngụy Hà. 
Vừa rồi Ngụy Hà bước vào phòng, không chú ý tới Ngụy Thường Đức,nghe dì Ba 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-huynh/40731/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.