_”A Hà…” Ngụy Thư gọi cậu một tiếng
Ngụy Hà đặt cây viết xuống, quay đầu nhìn anh.
“Đào Thiếu Nhiên”, gương mặt kia càng lúc càng giống Ngụy Thư rồi,có đôi khi Ngụy Hà vẫn không thể phân biệt được,ngoại trừ thanh âm. Giọng nói của “Đào Thiếu Nhiên” đôi lúc sẽ lộ ra chút nữ khí,mang theo vài phần mềm mại nhu nhược.
Nhắc tới cũng đã hơn một tháng.
Ngụy Hà chung sống bên Ngụy Thư.
Ngụy Hà tìm được việc, ngược lại Ngụy Thư suốt ngày ở nhà,chuyện duy nhất cần làm là chờ Ngụy Hà tan tầm trở về.
Kỳ thực cho đến bây giờ Ngụy Hà luôn có một loại cảm giác không chân thật, tựa như đang nằm mơ. Mỗi lần nhìn cơ thể cùng bộ dạng hiện tại của Ngụy Thư,Ngụy Hà sẽ xem đến thất thần. Hạnh phúc quá đỗi khiến cậu không khỏi bất an.
_”Lại đây.” Ngụy Thư gọi cậu
Ngụy Hà ngoan ngoãn đi đến, nhìn anh, cố ý lãnh giọng nói “Muốn gì?”
Ngụy Thư mím môi cười không thèm quen tâm tới bộ dạng vờ vịt của Ngụy Hà, anh vươn tay ôm chặt Ngụy Hà “A Hà béo lên rồi.”
_”…” Ngụy Hà trầm mặc,trong mắt lấp lóe kinh hoảng
Cậu mở tay Ngụy Thư ra, khẽ ừ một tiếng “Khí hậu bên này không được tốt.”
_”Khỏe mạnh như vậy, béo thêm chút nữa mới thích.” Cặp mắt kia tràn đầy sủng nịnh
Ngụy Thư chậm rãi đứng lên, nhẹ nhàng véo mặt Ngụy Hà “A Hà đang sợ cái gì?”
Ngụy Hà gửi được mùi hương quen thuộc,chân có chút nhũn ra.
_”Tại sao phải sợ anh?” Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-huynh/2213344/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.