Ngụy Hà chưa bao giờ ngờ đến có một ngày sẽ gặp lại Ngụy Thư,từ sau trận hỏa hoạn đó, cậu không hề nghĩ tới Ngụy Thư sẽ xuất hiện trước mắt mình, Ngụy Thư đã tiêu thất trong biển lửa đêm hôm ấy.
Từ lúc bắt đầu nhìn thấy thấy Đào Thiếu Nhiên,trong lòng liền ẩn ẩn bất an, không thích hợp. Sau vài lần trùng hợp chạm mặt Đào Thiếu Nhiên,lại biết Đào Thiếu Nhiên muốn mua tòa nhà kia cùng câu nói “A Hà vẫn không muốn sống ở đó sao?”
Một tiếng “A Hà “ khiến Ngụy Hà thoáng thanh tỉnh,trong giấc mơ,ẩn sau những lời tình nồng ý mật là gương mặt âm ngoan ác độc hướng về Ngụy Hà, mở mắt ra chỉ cảm thấy tuyệt vọng lan tràn, nói không nên lời thống khổ.
Trong đầu bỗng dưng lóe lên một ý nghĩ,Ngụy Hà cơ hồ không hề do dự, vội vã thu thập đồ đạc.
Cậu không định nói cho dì Ba,nếu dì Ba biết nhất định sẽ không để cho cậu đi,chính là Ngụy Hà không thể tiếp tục sống chỗ này,cậu hối hận, ngay từ đầu không nên trở về.
Chuyện này chỉ có mình Trình Hảo biết,đồ đạc cũng do Trình Hảo hỗ trợ xử lý,không quên luôn miệng khuyên can Ngụy Hà,nhưng gặp sắc mặt Ngụy Hà khó coi liền câm miệng.
Xách hành lý trên tay, Ngụy Hà ra cửa.
Ngày đó uống rượu, Ngụy Hà đã dặn dò Trình Hảo, phải cẩn thận chăm sóc dì Ba, chuyên tâm quản lý quán rượu.
Ngụy Hà tin hắn,cho nên mới giao cho hắn việc này. Chính là mỗi khi nghĩ tới, lại bối rối không biết tính sao, nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-huynh/2213339/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.