_Dì Ba,cậu Hai không ngừng nôn mửa, còn la hét đòi gặp cậu Cả nữa.
Một người nghiêng ngả lảo đảo chạy vào sảnh,đầu đầy mồ hôi, cực kì sợ hãi
Dì Ba nghe xong vội vàng đứng lên, chạy theo người hầu kia
Dương Thanh nghĩ nghĩ, cũng đi qua xem
_Buông! Tụi bây thả tao ra! Tao muốn đi tìm Ngụy Thư! Anh! Anh!Đừng đi!
Ngụy Hà ngồi trên đất dãy giụa,một hạ nhân đứng bên cạnh khuyên thế nào cũng không nghe.
Dì Ba đi tới, đột nhiên vươn tay hung hăng tát vào mặt Ngụy Hà,Dương Thanh đứng ở phía sau không khỏi sửng sốt, vội vàng tiến đến khuyên can “Bà Ba sao lại…”
Dì Ba không để ý tới y,chỉ rớt nước mắt nhìn Ngụy Hà “Con đang nói mê sảng gì đó! Hả? Cái nhà này còn chưa đủ loạn hay sao!”
Ngụy Hà bất vi động sở, ngơ ngác nhìn dì Ba,ủy khuất nói “Con nhìn thấy anh ấy.”
_”Nói bậy!Nói bậy!” Dì Ba lại tát một cái,Ngụy Hà dường như không biết đau, chỉ ngơ ngác nhìn dì Ba
Dì Ba khóc lợi hại,có chút kích động “Con đừng dọa dì, dì nghe con nói như vậy, thật sự chịu không nổi…thật sự chịu không nổi…”
Gương mặt dì Ba che kín nước mắt, ôm chầm lấy đầu Ngụy Hà. Ngụy Hà không nói gì, hai mắt nhìn chằm chằm Dương Thanh.
Dương Thanh biết một người ngoài như y không thể nhiều lời, chỉ cười cười an ủi Ngụy Hà. Nhưng Ngụy Hà vẫn nhìn y, hai mắt dại ra.
Dương Thanh thầm buồn bực, vươn tay quơ quơ trước mặt Ngụy Hà. Ngụy Hà đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-huynh/2213309/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.