Khi hoàn hồn lại thì họ nhanh chóng hái từng khóm từng khóm hoa bỏ vào hộp dự trữ. Xong nhóm Nguyên Khôi lại cùng nhau đi thêm vài ngày nữa trở lại nơi đậu phi thuyền, trở về nhà, mọi thứ xảy ra đều rất êm đẹp.
Nguyên Khôi nhìn người ngồi bên cạnh - Thiên Ân vẫn đang mỉm cười nhìn hắn. Nguyên Khôi bất giác nhăn mày, có gì đó không đúng lắm. Mọi thứ thật sự quá bình yên, quá thuận lợi, trực giác đang mách bảo hắn đừng tin vào những gì đang xảy ra trước mắt mình.
Đúng như Nguyên Khôi nghi ngờ, họ thực sự vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ. Trên thực tế họ vẫn đang ngã trên mặt tuyết lạnh giá, thân cây mềm oặt của Hồ Điệp Thủy Tinh đang dần bò lên cơ thể họ, chúng như muốn từng bước nuốt chửng họ. Cỏ Hồ Điệp Thủy Tinh là loài cây thân bò, chúng hiện tại như "tầm ăn dâu" mà dần bao phủ trên cơ thể mười một người đó.
***
Thiên Ân từ trên cao đang dùng ánh mắt thờ ơ và lạnh lẽo nhìn mười một người đang ngã trên mặt tuyết, Hồ Điệp Thủy Tinh đã sắp nuốt chửng toàn bộ họ rồi.
Những ngọn cây xinh đẹp tưởng chừng là vô hại ấy vậy mà lại khát máu đến không tưởng.
Thiên Ân nhìn lớp xương trắng xóa dưới nền tuyết vô tình bị thân cây dịch chuyển làm lộ ra dưới ánh mặt trời, môi y bất giác cong lên một nụ cười nhẹ. Nhưng ánh mắt y lại lạnh lẽo đến cực điểm, y ngồi vắt chéo chân trên không trung, tay chống cầm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hut-mau-sieu-cap-luoi-bieng/2572415/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.