Không biết kẻ đứng đằng sau điều khiển Hắc Linh Phù rốt cuộc có mục đích gì. Từ đầu tới cuối, đối mặt với họ chỉ là vài lá bùa không rõ kẻ nào làm ra. Mấy người Mặc Thanh hoàn toàn đứng ở thế bị động. Kẻ kia vui tay lại thả ra vài oan hồn quấy nhiễu, có muốn tìm cũng không có manh mối nào.
Doãn Tình biết được sự tình này rất lo lắng. Uy lực của Hắc Linh Phù thật sự không đơn giản, hắn liền viết vài bức thư gửi về cho sư phụ. Nhìn thấy Doãn Tình viết thư, Mặc Thanh không khỏi hốt hoảng chạy lại gần hỏi:
“Huynh không sợ sư phụ tức giận việc huynh tự ý xuống núi, đã thế còn đến giúp ta à?”
Doãn Tình mỉm cười không trả lời. Hắn gấp thư lại rồi buộc lên chân bồ câu, sau khi thả xong, nhìn nó bay mất mới quay qua gõ nhẹ lên đầu Mặc Thanh.
“Ra ngoài bao lâu cũng không thông minh lên được chút nào.”
Mặc Thanh phồng hai má lên xoa xoa đầu. Sao mấy người này ai cũng thích đánh vào đầu y vậy?
Doãn Tình ngồi xuống tự rót cho mình một chén trà. Hắn nhấp một ngụm xong mới ung dung giải thích.
“Nếu không phải là sư phụ ngầm đồng ý, đệ nghĩ ta dễ dàng xuống núi như vậy chắc? Ta chỉ sợ bản thân sốt ruột một, sư phụ còn sốt ruột hơn gấp mười, hận không thể tự mình xuống núi tìm ngươi.”
“Đã lo lắng như vậy còn nỡ đuổi ta đi.” Mặc Thanh bĩu môi, cúi đầu xuống nghịch ngợm đá loạn trên đất.
Nhắc đến sư phụ trong lòng Mặc Thanh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-xin-hay-buong-tha/1723309/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.