Nữ nhân trẻ tuổi đang chìm trong giấc ngủ, đột nhiên cảm thấy chân mình lạnh lạnh như có thứ gì đó đang chạm lên. Nàng hơi khó chịu cựa mình nhưng cảm giác đó vẫn không ngừng, nửa bàn chân lộ ra ngoài, thứ ươn ướt đó vẫn nhẹ nhàng chạm lên. Nữ nhân giọng mơ màng ngủ khẽ càu nhàu.
“Tiểu Cẩu ngoan nào ra ngoài đi...”
Nàng thu chân của mình lại, yên tĩnh cố ngủ lần nữa nhưng khi gần thiếp đi, thứ đó lại lần nữa xuất hiện. Nữ nhân thực sự khó chịu mở mắt ra, ngồi dậy lớn tiếng quát:
“Ta đã nói ra ngoài...”
Lời nói đến cửa miệng lập tức nghẹn lại, nàng cứ nghĩ là do con chó mình nuôi chạy vào phòng chơi đùa.
Nhưng không.
Dưới chân nàng không phải là con vật dễ thương, lông vàng mềm mại như suy nghĩ mà thay vào đó là hình hài một đứa trẻ tầm ba tuổi, cả người đẫm máu như mới chui từ trong bụng ra chằm chằm nhìn nàng!
Nó phát hiện nữ nhân đã tỉnh thu đôi tay đang trên đùa trên chân nàng lại, khuôn mặt non nớt khẽ lộ ra một nụ cười quỷ dị, sau đó lại trầm xuống nhỏ giọng buồn bã.
“Con đã đến rồi... sao nương lại đuổi con đi?”
Nữ nhân hoảng sợ trừng lớn mắt, nàng muốn hét nhưng cổ họng nghẹn lại không thể cất nên lời. Đứa bé đó không buông tha, đưa đôi tay nhỏ nhắn đẫm máu của mình chạm lên chăn bò lên người, lặp lại lần nữa.
“Con đang hỏi người đấy... sao nương lại đuổi con đi?”
***
Thiên Châu là một đại lục rất tươi đẹp, nó được ghép lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-xin-hay-buong-tha/1723267/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.