Thành Hoàng đi đến trước mặt Dực Di đại sư. 
Dực Di đại sư thấy Thành Hoàng đi đến, đứng dậy làm cái Phật lễ, nói: "A di đà Phật! Sơn dã hòa thượng gặp qua Thành Hoàng." 
Thành Hoàng khách khí khom người đáp lễ, nói: "Đại sư khách khí. Miếu của tôi đã bị hủy, Thành Hoàng lệnh lại thất lạc, khó có thể chăm lo được cho những oan hồn này. Tôi muốn đem những oan hồn này đưa cho đại sư, thỉnh đại sư lấy Phật pháp hóa giải oán khí và lệ khí của bọn họ, để bọn họ sớm ngày siêu thoát." 
Dực Di đại sư niệm một tiếng Phật hiệu, đáp ứng chuyện này, cẩn thận đem khối huyết tinh mà Thành Hoàng giao cho đưa về phòng mình, ông đem khối huyết tinh có chứa oan hồn đặt trên bàn thờ Phật nơi hằng ngày ông thường ngồi trước đó niệm kinh, thắp đèn trường minh lên. 
Tầm mắt của Hạ Nhan Hi, Yến Thính Vũ và Quý Lưu Quân dừng ở trên bàn thờ nơi đặt tam sinh ngũ cốc đã hóa thành tro tàn, một hồi lâu sau mới phục hồi lại tinh thần. Các nàng không khỏi nhớ tới thời kỳ hiến tế lễ ở thời đại nhà Hạ, Thương, Chu, bao gồm một ít tà giáo, vu thuật của hiện đại còn dùng hình thức tế lễ từ vật sống. Dưới cái nhìn của người hiện đại, loại hiến tế này vô cùng dã man và máu me. Dùng vật còn sống để hiến tế bao gồm động vật, chậm chí là con người còn có tên gọi khác là "huyết thực", thường dùng để hiến tế tà thần. Tuy nhiên, người thời xưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-tuc/2637511/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.