Tài xế điều khiển xe xúc đất chạy đến, vừa nghe nói ở đường kính mười mấy mét vuông đào một cái hố sâu mười mét liền hỏng mất! Hắn nghẹn một hồi lâu mới mở miệng hỏi: "Các...các người đây là muốn dùng xe xúc đất đào giếng sao?"
Lộ Vô Quy lé mắt liếc tài xế xe xúc đất đang tỏ vẻ khó xử một cái rồi nói: "Thôi, tôi cũng có công nhân đào đất nha!" Cô phất phất tay, nói: "Không cần chú nữa, chú đi đi."
Tài xế xe xúc đất không nhìn thấy Lộ Vô Quy nên chỉ nhìn nhìn hai ông lão khí độ bất phàm kia.
Trần lão gia tử lên tiếng: "Thôi cậu đi bận việc của mình đi." Ông chờ cho tài xế xe xúc đất đi rồi mới hỏi Lộ Vô Quy: "Cháu có công nhân đào đất à?"
Lộ Vô Quy "vâng" một tiếng, hóa thành một đoàn sương máu chui xuống đất chạy mất tăm.
Trần lão gia tử và Quý lão gia tử hai mặt nhìn nhau, sau đó cùng nhìn sang Du Thanh Vi.
Du Thanh Vi sầu trướng giơ quạt xếp chống chống cái trán, thở dài một hơi, nàng nói: "Hi vọng không phải là cái mà mình nghĩ."
Qua chừng năm sáu phút sau, một làn sóng chuột đen thùi cuồn cuộn ập tới.
Những con chuột này không biết từ đâu xuất hiện, giống như bất ngờ từ dưới nền đất chui lên, chỉ trong chớp mắt toàn bộ Bạch trạch đều bị đàn chuột chiếm cứ, đàn chuột rậm rạp tầng tầng lớp lớp chen chúc bên nhau, trèo lên cả cành cây khô, hòn non bộ và cả vách tường....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-tuc/2637502/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.