Bạch Thái Hoán dám nói lui khỏi Hiệp Hội liền lui, đó là do lão có đủ thực lực để lui. Hiệp Hội nói muốn đối phó với lão nhưng đã qua nhiều ngày như vậy, cũng chỉ thấy tiếng sấm chứ không thấy hạt mưa.
Du Thanh Vi lại không giống lão, nhà nàng đế mỏng, không chịu nổi bất luận cái gì nguy hiểm, Hiệp Hội tuy không đối phó được Bạch Thái Hoán nhưng thu thập nàng thì rất dễ dàng. Đến lúc đó chỉ cần tùy tiện tìm cái cớ lấy nàng khai đao giết gà dọa khỉ, nàng muốn khóc cũng không có chỗ ngồi khóc.
Nói lui thì dễ dàng, nhưng muốn như thế nào lui để đám người trong Hiệp Hội không làm khó dễ mới khó.
Du Thanh Vi không có vội vã lập tức viết đơn xin từ chức, mà ở sáng sớm tinh mơ hôm sau nàng dắt Lộ Vô Quy ra cửa đi dâng hương.
Nơi nàng đến dâng hương là một tòa đạo quan tên Thượng Thanh Cung. Tiền viện của đạo quan là nơi tiếp đãi du khách và khách hành hương, hậu viện là nơi để đạo sĩ trong đạo quan thanh tu và sinh hoạt hằng ngày.
Du Thanh Vi lo lắng bị đám người Quý Lưu Quân đến chặn cửa nên đi rất sớm. Giao thông buổi sáng khá tốt, thời điểm nàng đến Thượng Thanh Cung thì cổng lớn của nơi này vẫn chưa mở.
Theo ngành du lịch phát triển, đạo quan chùa miếu cũng theo đó phát triển thành điểm du lịch. Trước cửa Thượng Thanh Cung treo một tấm bảng viết rõ thời gian mở và đóng cửa: 9:00 – 17:00
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-tuc/2637391/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.