"Chúng ta hợp tác đi.", Triệu Tường sau trầm ngâm nhìn bóng tối xa xa một lúc lâu, cẩn thận nói.
Yên Giang sửng sốt nhìn gò má của Triệu Tường. Người thanh niên gầy gò này lộ rõ xương gò má, hốc mắt sâu làm cho ánh mắt càng thêm thâm thuý, mũi cao với khoé môi hơi nhếch làm cho người ta cảm thấy sự nghiêm túc ở cậu, thậm chí có hơi lạnh lùng không có cảm xúc. Yến Giang biết, bề ngoài của thanh niên này tương phản với nội tâm, cậu mềm lòng.
Yến Giang rất khinh thường loại người đó, dễ mềm lòng giúp đỡ người khác, ở trong ngôi trường tàn khốc này sao có thể sống lâu được? Nhưng sau đó người này có thể thoát khỏi một sự kiện quỷ quái, việc này đến Yến Giang cũng bất ngờ.
Trực giác của Yến Giang giúp anh nhận ra người có liên quan tới sự kiện quỷ quái, nhưng phải còn sống cơ, anh chỉ biết được người nào đã sống sót sau đó thôi. Lần trước, khi mất điện, Yến Giang vừa tiếp xúc với Triệu Tường đã nhận ra người sống sót sau hoạn nạn lại có tính tình rất lương thiện, nói trắng ra, anh thất vọng vô cùng luôn, anh mong muốn một đồng bọn kiên định, có trái tim cứng rắn, chỉ có người như vậy mới sống sót trong nghịch cảnh được, đúng không? Anh hy vọng Triệu Tường giống mình, nhưng hiện thực hơi phũ phàng rồi.
Giờ phút này, nhìn người đang ngồi sóng vai với mình...lòng kiên định sao, chẳng lẽ cậu không có? Chỉ là không vô tình. Thôi thôi, xem như tạm chấp nhận được, có đồng bọn cùng đánh phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-truong-hoc/456563/quyen-4-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.