Tống Đạm Bạc trở lại cục cảnh sát, nhìn thấy Hà Du Nhiên đang cười nói với các đội viên. Người kia nụ cười hiền lành vô hại, thế nhưng hiện tại sao lại cảm thấy nụ cười ấy khiến người khác phải sợ hãi, mặt xanh nanh vàng, âm u khủng bố. Tống Đạm Bạc bảo muốn nói chuyện với với Hà Du Nhiên, cậu vừa mới vào phòng thẩm vấn, Tống Đạm Bạc liền đem cửa khóa lại. Hà Du Nhiên bên trong một bên la gào một bên không ngừng đập cửa, thế nhưng Tống Đạm Bạc không hề mở cửa ra. Buổi tối sau khi tan tầm, Tống Đạm Bạc chờ hết thảy toàn bộ nhân viên cảnh sát rời đi mới mở cửa thả Hà Du Nhiên ra. Hà Du Nhiên nước mắt không ngừng rơi, tay tùy tiện đánh lên ngực Tống Đạm Bạc: “Tống ca, anh tại sao lại bắt giam em? Tại sao?” “Tiểu Du, chúng ta về nhà nói chuyện tỉ mỉ.”
Hai người một đường không nói chuyện. Tiến vào cửa nhà trọ, Tống Đạm Bạc đẩy Hà Du Nhiên vào phòng ngủ chính, sau đó khóa cửa phòng lại. Hà Du Nhiên ngồi trên giường, một mặt vô tội nhìn Tống Đạm Bạc. Tống Đạm Bạc thở dài một hơi, nói: “Tiểu Du, ách, Mộc Tinh.” Hà Du Nhiên vừa nghe đến cái tên này, liền rùng mình một cái. “Mộc Tinh, em không phải là người đúng không?”
“Tống ca, nếu anh đã biết hết mọi chuyện, em cũng không còn gì phải giấu giếm. Mộc Tinh chính là tên lúc em còn sống, em chết vào năm 1984, năm đó em vừa tròn 18 tuổi. Nguyên nhân chết giống như trong hồ sơ đã viết, đầu tiên là bị 10 người đàn ông thay phiên nhau cưỡng hiếp, sau đó bị cắt, lại bị dùng dây lưng siết chết, cuối cùng là bị phân thây. Hung thủ chính là nam sinh em đơn phương yêu mến kia. Ha ha, đây là số mệnh. Em rõ ràng yêu hắn ta như vậy, nhưng hắn ta lại hận em đến tận xương tủy. Một năm trước khi chết, em bị hắn ta lừa bán đến hộp đêm, nhiệm vụ hằng ngày chính là trần như nhộng nằm trên đất hầu hạ nam nhân, mỗi ngày đều là bị luân phiên cường bạo.”
“Hắn tại sao lại hận em như vậy?” “Bởi vì em từ bên trong gây xích mích ly gián, quấy nhiễu tình cảm của hắn và bạn trai hắn. Hơn nữa, em đem chuyện hắn là đồng tính luyến ái mà đi nói khắp trường. Vào thời điểm đó, nếu như bị biết là đồng tính luyến ái, sẽ bị cho là thần kinh biến thái bệnh hoạn, tương lai sau này sẽ bị ảnh hưởng.” “Em tại sao lại làm vậy?” “Ha ha, hắn ta bất nhân, thì em bất nghĩa. Lấy oán báo oán, ăn miếng trả miếng. Hắn sau đó vì tai nạn xe cộ mà chết, đương nhiên cũng là em làm, lúc đó ta đã tích lũy một ít oán khí, có thể bức tử được hắn.”
“Vậy em tại sao bây giờ mới bắt đầu sát hại người vô tội?” “Bởi vì sau khi chết em một mực tích lũy oán khí, tích lũy 19 năm, cuối cùng ngừng tích lũy, có thể dựa vào sức mạnh của chính mình mà tùy ý giết người.” “Em làm sao sát hại được bọn họ?” “Em bám vào trên người hung thủ, khống chế tinh thần cùng thân thể bọn họ. Đương nhiên trước tiên phải đem bọn họ hù đến trạng thái gần chết, thừa dịp thời điểm nguyên khí đại loại, liền khống chế tinh thần cùng thân thể của họ. Những thân thể kia sau khi dùng, liền để bọn họ tự sát, sau đó em từ trên người bọn họ thoát ra.”
“Vậy Hà Du Nhiên thật sự ở đâu?” “Hà Du Nhiên gặp tai nạn xe cộ, nội tạng tổn thương nghiêm trọng gây xuất huyết nội, buổi tối ngày hôm ấy đã chết. Em sau khi não cậu ta chết, linh hồn thoát khỏi xác một khắc đó, tiến vào thân thể cậu ta. Hệ thống theo dõi điện tâm đồ bị em làm nhiễu, nên người theo dõi điện tâm đồ không có báo cảnh sát. Cũng may Hà Du Nhiên bị chính là nội thương, vì thế cơ thể này nhìn từ bên ngoài hoàn hảo không chút tổn hại, hoạt động như bình thường. Em tuy rằng có thể đi ra nắng, thế nhưng dương khí mạnh mẽ vẫn là làm em không thoải mái. Lúc vừa mới nhập vào thân thể này, còn cần chút thời gian thích ứng, vì thế hai ngày đầu tiên, em ăn cái gì thì ói ra cái đó, hơn nữa còn ho ra máu. Sau khi nhập vào cơ thể Hà Du Nhiên, tim cùng mạch của cơ thể này đều duy trì rất yếu, nhưng bởi vì trên người em oán khí sinh ra thi lạnh, vì lẽ đó so với người sống nhiệt độ thấp hơn một tí. Vì phòng ngừa oán khí sản sinh ra những hiện tượng của thi thể khác, tỷ như xác thối thi cương thi ban, em vẫn ăn thuốc khử trùng có chứa dị hương. Những thuốc khử trùng kia đều được bỏ trong tủ quần áo, cho dù có bị anh phát hiện, cũng sẽ không sản sinh hoài nghi.”
“Em, lựa chọn người bị hại dựa vào gì?” “Em nói rồi, em rất ghét đồng tính luyến ái, tuy rằng bản thân cũng là đồng tính luyến ái. Nếu như em không phải đồng tính luyến ái, em cũng sẽ không chết thảm như vậy, sẽ không ở thời điểm tuổi thanh xuân mà chết thảm. Khi chết em cũng chỉ vừa mới thành niên, cuộc đời của em vừa mới bắt đầu, em đối với người trên thế giới này cũng với đồng tính luyến ái chính là căm hận vô hạn. Vì lẽ đó, em sát hại tất cả những người đều là đồng tính luyến ái. Người bị hại thứ nhất là MB, em giết MB nhưng thật ra là vì sớm cho cậu ta được giải thoát sớm một chút. Ban đầu em bị ép làm cái công việc giống như cậu ta, em biết rõ nó rất cực khổ. Bốn án kiện sau đó đều nhằm vào các cặp tình nhân, bởi vì em đố kị bọn họ có được người thật sự yêu họ. Em không có được tình yêu thật sự, tại sao bọn họ có thể có được? Bọn họ đáng chết.”
“Lúc em định gây án lần năm, không ngờ bị anh bắt được. Các đội viên trinh sát các anh liên tục thẩm vấn em bốn ngày, em bị nhốt trong thân thể kia bốn ngày. Em cuối cùng phải ở trong nhà vệ sinh cắn lưỡi tự sát, lúc này mới có thể thoát ly ra khỏi thân thể kia. Thi thể của Hà Du Nhiên được em chôn ở hầm mộ của nghĩa địa phụ cận cách đó không xa, em lo lắng thi thể có thể hay không bị thối rửa. May mà trước khi thoát khỏi thân thể cậu ta, em đã ăn rất nhiều thuốc khử trùng.”
“Em lúc trước dùng thân thể Hà Du Nhiên để tiếp cận anh là bởi vì những vụ án em gây ra trước đó đều đi qua đội điều tra trinh sát hình sự các anh, em tự nhiên sẽ chú ý quan tâm đến người đội trưởng là anh, còn có thể giúp em tiến thêm một bước trong hành động. Em từ những đồng sự bát quái mà biết được anh cũng là đồng tính luyến ái. Vì lẽ đó ẩn núp ở bên cạnh anh, không chỉ có thể giết chết một kẻ đồng tính luyến ái khác, hơn nữa còn có thể giành được phương hướng hành động của lực lượng cảnh sát, hơn nữa còn có thể lừa được lực lượng cảnh sát.”
“Còn vị đạo trưởng kia thì sao?” “Anh phải đề phòng tiểu nhân bên cạnh đương nhiên là em. Vị đạo trưởng kia tất nhiên ngay từ đầu đã nhìn ra, biết rằng Hà Du Nhiên một tháng trước đã chết trong tai nạn xe cộ, biết rằng ta trong cơ thể của hà Du Nhiên không phải là cậu ta. Em ngày đó cố ý để cho mình cảm mạo, còn cố ý đem điện thoại di động để trong tầm mắt của anh, chính là để ngăn cản anh. Thời điểm em nằm trên giường khi đó linh hồn đã xuất ra ngoài, em dùng một chút oán khí dễ dàng khống chế được một tiểu quỷ, bắt hắn ở trong thân thể Hà Du Nhiên. Em lần thứ hai đi đến đạo quán, lúc em lơ lửng bên cạnh đạo trưởng, đạo trưởng rất nhanh phát hiện ra em. Em lúc đó chính là khẩn cầu hắn giúp em, em đáp ứng hắn sẽ không lại dùng oán khí giết người. Đạo trưởng tâm địa thiện lương, rất dễ dàng tin em. Vì lẽ đó chờ đến khi anh đến dò hỏi lần nữa, hắn đương nhiên sẽ không cùng anh nhiều lời.”
———–
Tác giả: Một tiểu thương đáng thương cũng đáng trách….
Bánh Ú: Chung quy cũng chỉ là tự mình đau mình….. Không cách nào có thể tự mình thoát khỏi vòng lẩn quẩn đấy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]