Cơ thể Vương Hủ đã tới giới hạn, bởi "Linh thức tụ thân thuật - Cải tạo" gây tổn thương rất khủng khiếp lên người hắn. Nếu hắn tiếp tục kiên trì thì rất có thể sẽ chết thật. Thế nên hắn quyết định nốc ao Tranh thú trong chút thời gian, dù sao hắn cũng chẳng còn cách nào tiếp thêm một đòn nữa của Tranh thú.
Trong nháy mắt, thân hình mờ ảo của Vương Hủ biến mất tại chỗ. Lúc hắn lại xuất hiện lần nữa thì đã cưỡi trên lưng Tranh thú. Năm chiếc đuôi như năm thanh roi thép đánh về phía hắn mà không chút do dự, nhưng Vương Hủ còn ra tay nhanh hơn. Đó là một quyền thật nặng trên lưng Tranh thú.
Sau một tiếng gào thê lương, Tranh thú nằm gục trên mặt đất như nỏ mạnh hết đà. Cho đến khi trận đấu kết thúc, nó cũng không đứng lên lần nữa.
"Tiểu Tranh! Quỷ Cốc Tử! Ngươi dám..." Tôn Tiểu Tranh thấy cảnh này, liền lộ vẻ giận dữ. Nhưng nàng không thể làm gì khác, tốc độ của Vương Hủ nhanh hơn nàng rất nhiều. Lại thêm việc không có Tranh thú phối hợp, nàng không còn cách nào công kích Vương Hủ.
"Ngươi muốn nhận thua sao? Ta còn có tuyệt chiêu chưa dùng đấy, không có chó thì ngươi không có phần thắng đâu!" Dù đang thở hồng hộc nhưng Vương Hủ vẫn muốn phô trương thanh thế.
"Thiên Vô Nguyệt!"
Vương Hủ chỉ cảm thấy một dải ánh sáng trắng hiện lên trước mắt. Đương lúc lấy lại tinh thần, Vương Hủ đã đến một không gian kì dị và bản thân hắn lại đang đứng giữa tinh không. Mặt đất dưới chân hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ho-bat-quy/1757048/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.