Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường, dẫn theoBao Duyên và Bàng Dục cùng đi đến thành tây Khai Phong, tìm “miếu trạngnguyên trên Quỷ Sơn” trong truyền thuyết, hy vọng có thể tìm ra được bíẩn bên trong.
“Bằng hữu của ngươi nói ở đây có người bán bút của quỷ trạng nguyên, công khai vậy sao?” Bao Duyên vừa đi vừa hỏi Bàng Dục.
“Nghe nói là người có duyên mới muađược.” Bàng Dục gãi đầu: “Các bằng hữu ta gặp đều không có duyên, rốtcuộc có ai mua được, người ngoài không ai biết, người mua được có lẽcũng sẽ không nói.”
“Vì sao lại không nói?” Triển Chiêu không hiểu lắm.
“À, nghe nói bọn họ đi mười người mộtnhóm, đi vào nội điện của miếu trạng nguyên, sau đó tọa thiền tĩnh tâm.Người có duyên sẽ được quỷ trạng nguyên ưu ái, sau đó sẽ có được búttrạng nguyên.”
“Vậy sao lại nói bỏ năm mươi lượng mua một cây bút?” Bạch Ngọc Đường không hiểu.
“À, người vào tọa thiền phải đưa cho miếu trạng nguyên năm mươi lượng.” Bàng Dục thuận miệng đáp lời.
“Không phải chứ!” Bao Duyên giật mình: “Vậy mỗi lần tọa thiền dài bao lâu?”
“Dường như là nửa canh giờ.” Bàng Dục vỗ trán.
“Nửa canh giờ?” Bao Duyên suýt chút nữanhảy dựng lên: “Mười người là năm trăm lượng, vậy mỗi canh giờ có thểkiếm được một ngàn lượng, một ngày mười hai canh giờ ít nhất cũng kiếmđược tám ngàn lượng, đúng là phát tài.”
“Đúng vậy! Nghe nói nhang khói ở đó rất vượng, một ngày mười hai canh giờ lúc nào cũng có người dâng hương.”
“Cũng đúng, thí sinh dự thi có hơn mườinghìn người, chỉ còn cách mấy ngày nữa là đến ngày thi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1351071/quyen-5-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.