Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nhanhchân bước vào trà quán, quả nhiên nhìn thấy Hồng Nương đang đối ẩm cùnglão đầu bên bàn cạnh cửa sổ.
Lão đầu kia có vẻ rất hiền lành phúchậu, nhìn kĩ, dường như không phải người Hán, tướng mạo có vẻ giốngngoại tộc, hơn nữa còn là ngoại tộc phía nam, mũi dẹt, da ngăm đen, cằmnhọn trán cao.
“Thật là tình cờ.” Hồng Nương cười nhẹ chào hỏi Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu đang đi lên, “Triển đại nhân, đã khỏe rồi sao?”
Triển Chiêu hơi cau mày: “Không phiền nhọc lòng.”
Bạch Ngọc Đường không phản ứng gì, chú ý từng nhất cử nhất động của lão đầu ngồi đối diện Hồng Nương, trong đoàn tiều phu lần trước hắn gặp không có lão nhân này, nhưng những ngườiphía sau thì rất quen mắt.
“~” Ngay lúc ấy, một cô nương sau lưnglão đầu đột nhiên nói: “Người Hán quả thật tuấn tú, ngay cả nam nhâncũng đẹp như vậy, quả nhiên là địa linh nhân kiệt.” [đất thiêng có người tài]
Triển Chiêu thầm nghĩ, xong rồi, đạptrúng đuôi Bạch Ngọc Đường rồi! Quả nhiên, sắc mặt Bạch Ngọc Đường lậptức sầm xuống, nhưng trong mắt người khác vẫn không có thay đổi, luônthấy sắc mặt hắn lạnh lùng vô tình.
Hai người tìm một bàn không xa đó ngồi xuống, Hồng Nương chỉ hai chỗ ngồi còn trống, hỏi: “Có muốn qua đây cùng ngồi không?”
Lão đầu nhìn nhìn Bạch Ngọc Đường cùngTriển Chiêu, “Đây chính là cao thủ võ lâm Trung Nguyên trong truyềnthuyết, Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường… Danh tiếng rất vang dội, khi ởphía nam ta đã từng nghe qua.”
Hồng Nương cười, “Đây là lần đầu lão nhân gia gặp đúng không!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1350983/quyen-2-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.