Giới thiệu một phen, quả nhiên khôngsai, Từ Xảo Nhi cũng được Từ lão gia năm đó nhận nuôi, tuổi còn rất nhỏ, khi Từ gia gặp nạn, Xảo Nhi chỉ vừa đến vài ngày, nha đầu này từ nhỏ đã rất xinh xắn, Từ phu nhân rất thương yêu cưng chiều.
Thì ra vào hôm đó Từ Xảo Nhi bị trướngbụng, không chịu ăn, được nhũ mẫu bế ra ngoài đi dạo, khi trở về thìthấy lửa cháy hừng hực, nhũ mẫu lại ôm nàng đến thôn bên cạnh sống. Cách đây không lâu nhũ mẫu đã qua đời, khi còn sống bà luôn không cho XảoNhi đến huyện Hưng Hóa, sợ gặp phải chuyện thị phi. Khi đó Xảo Xảo vànhũ mẫu tận mắt thấy bọn hung thủ chạy từ Từ gia ra, cây đao chúng cầmtrong tay vẫn đang nhỏ máu, gỡ mặt nạ xuống, thân phận thật chính lànhững hương thân ngày nay. Tổng cộng có tám người, đều từng là lưu manh, hôm nay lại phát tài phú quý.
“Đúng rồi!” Triển Chiêu không hiểu, hỏi Xảo Nhi: “Sao ngươi lại ở Vương gia, còn bị tra tấn?”
“Hôm đó, ta vốn định lên miếu cầunguyện, được cho cái đầu lâu, khi đi ra lại cảm giác cả người ngây ngẩn. Vừa may khi xuống núi, ta vấp chân ngã xuống ao, bị nước lạnh tạt tỉnhtáo lại, cảm thấy không được đúng lắm. Khi ta về đến nhà, người cùngthôn nói với ta, yêu quái Ẩn Sơn chuyên ăn mỹ nhân, hắn là một người làm mặt nạ, cũng có chút tài, làm cho ta một tấm mặt nạ, dán lên, giả thành xấu rồi mới vào thành.”
Xảo Nhi vừa nói vừa nhìn Bạch NgọcĐường, nàng đeo một cái đầu lâu, ban ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1350982/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.