Vào một buổi chiều cuối tuần đầu thu, Thẩm Đường hẹn Ôn Địch đi uống trà chiều, trong khoảng thời gian này, hai người đều bận rộn, đã gần hai tháng không gặp nhau.
Hai tách cà phê, một phần bánh matcha.
Những tia nắng ấm chiếu xiên rọi xuống bàn.
Nửa tiếng trôi qua, Ôn Địch lạch cạch một mạch được hơn hai nghìn chữ.
Ngay khi cảm hứng của Ôn Địch nổi lên, Thẩm Đường để cô ấy viết lại đoạn ngắn này chứ không biết cụ thể Ôn Địch viết gì, “Lần này là kịch bản như thế nào vậy?”
Ôn Địch ấn lưu, buông chuột ra, nhấp một ngụm cà phê, “Không phải kịch bản, viết «Nhật ký biến hình của Nghiêm cặn bã» để tự đọc ý mà.”
Thẩm Đường cười nói: “Giờ không thấy nổi nửa bóng dáng cặn bã trên người Nghiêm Hạ Vũ luôn, cái biến hình này của cậu hiệu quả đấy, có thể PR nha.”
Ôn Địch cũng có ý này, chờ cô ấy rảnh xử lý chuyện yêu hận tình thù của mình với Nghiêm Hạ Vũ xong, xem biểu hiện hối lỗi sửa sai của Nghiêm Hạ Vũ, nếu không có dấu hiệu tái phạm thì có thể cô ấy sẽ chia sẻ chút kinh nghiệm cho những cô gái rơi vào vũng bùn tình yêu tham khảo.
Dù sao cô ấy từng đắm sâu hơn bất cứ ai, suýt không ra nổi rồi.
Cũng có lần cô ấy chệch hướng khỏi quỹ đạo bình thường của mình.
Cô ấy đi đường vòng ba ngả, học được bài học kinh nghiệm đầy máu và nước mắt.
Điện thoại Ôn Địch để trên bàn rung lên, Nghiêm Hạ Vũ nhắn tin: 【 Đến London rồi, anh vừa ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005091/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.