Giữa hai người giằng co không tiếng động. 
Ánh mắt Tiêu Đông Hàn vừa hung ác vừa lạnh lẽo. 
Ánh mắt Thẩm Đường lại vừa khiêu khích vừa khoe khoang. 
Không hề sợ anh ta. 
Mấy hộp kem đặt trước mặt Tiêu Đông Hàn đều chưa hề đụng tới. Sau khi lấy ra khỏi tủ lạnh và để lâu bên ngoài, trên hộp đổ một tầng hơi nước dày đặc. 
Thẩm Đường tiếp đãi đầy giả dối, “Nếm thử đi, hương vị ‘ sầu riêng ’ làm anh quên lối về luôn.” 
Tiêu Đông Hàn không thèm phản ứng mà tháo kính ra, xoa sống mũi. 
Anh ta bình thường chỉ uống cà phê đen, hôm nay sau khi uống vào dạ dày lại có chút không thoải mái. 
Thẩm Đường nhìn đồng hồ, “Cho anh thêm năm phút nữa, anh cân nhắc xem có muốn mấy công ty của mình gửi thư cho công ty Tưởng Thành Duật hay không.” 
Tiêu Đông Hàn không phải sợ sự uy hiếp của cô, nếu anh ta một mực gây khó dễ cho Tưởng Thành Duật, Thẩm Đường điên cuồng như vậy, cuối cùng anh ta mất nhiều hơn được. 
Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, anh ta đeo kính lên, gửi email cho mấy người phụ trách. 
“Đường Đường, tôi thật lòng khuyên cô một câu, bất kể thời điểm nào, tiền bạc đều đáng tin hơn con người.” 
Tiếng ‘ Đường Đường ’ này vang lên từ trong miệng anh ta không hề có một chút ấm áp nào. 
Thẩm Đường biết rõ anh ta đang ám chỉ cái gì, ý là bảo cô đừng tùy tiện mang cổ phần của mình ra thế chấp. 
“Tôi không quan tâm những cạnh tranh thông thường giữa anh và Tưởng Thành Duật. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005069/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.