Uống xong ly cà phê đá, cơn tức giận của Thẩm Đường vẫn không hề nguôi ngoai.
Việc Ninh Dần Kỳ đầu tư vào công ty của Lục Tri Phi thuận lợi và nhanh chóng như vậy, không phải chủ tịch Ninh không biết chuyện nhưng cũng vẫn bao che cho chủ tịch Tiêu và Lục Tri Phi.
Với chủ tịch Ninh, công ty của cháu trai còn lâu mới quan trọng bằng lợi ích của tập đoàn Tiêu Ninh, hy sinh lợi ích nhỏ bảo toàn lợi ích lớn, kiểu gì cũng có lời.
Tất cả bọn họ đều cho rằng cô sẽ bất chấp hủy hoại tập đoàn Tiêu Ninh giống như hủy hoại Phàn Ngọc và Trần Nam Kình.
Lục Tri Phi lại gọi cho Thẩm Đường một ly cà phê đá, Thẩm Đường tức giận thế này chính là chứng minh tầm quan trọng của Ninh Dần Kỳ trong lòng cô.
Nước cờ hiểm giải quyết tận gốc của cô ta đã thành công.
“Cô Thẩm, cổ phần của Ninh Dần Kỳ trong công ty tôi sẽ không lỗ đâu. Tỷ suất lợi nhuận tôi báo đáp anh ta có một không hai trong giới đầu tư, chỉ cần cô không giở trò mờ ám phía sau thì anh ta sẽ kiếm bộn không lỗ.”
Thẩm Đường cầm ly cá phê đá thứ hai lên, làm động tác nâng ly chúc mừng, “Chúc mừng tổng giám đốc Lục nhé.”
Lục Tri Phi cầm lấy ly cà phê trước mặt, cười giả dối, “Nhờ cô cả.”
Cô nhấp một ngụm.
Ly cà phê đủ vị chua đắng.
“Cô với Tưởng Thành Duật thế nào rồi?” Cô ta hỏi.
Chỉ như một lời trò chuyện bình thường giữa bạn bè.
Chỉ có cô ta biết, từng chữ ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005046/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.