Tưởng Thành Duật không vì việc Triệu Trì Ý đến thổ lộ mà lảng tránh, anh tháo kính râm, chăm chú nhìn chiếc khăn lụa trên cổ Thẩm Đường. 
Đối với sự ôn nhu của người đàn ông nay, cô luôn không thể chống cự nổi, cô chán ghét thói quen dựa dẫm này của bản thân, cũng ghét cách anh cố tình hành xử như vậy. 
Trong hộp còn 2 miếng thanh long, cô thong dong dùng dĩa từ tốn ăn nốt. 
Lần nữa mở tập kịch bản ra. 
Có trời mới biết, cô căn bản một chữ cũng không đọc lọt. 
Lời thổ lộ vừa rồi của Triệu Trì Ý không phải ăn nói lung tung, hôm nay anh ta đến đây vốn đã có chuẩn bị sẵn. 
“Thẩm Đường, mỗi một câu tôi vừa nói đều là chân tình thực ý, không phải muốn lôi em ra làm trò cười, càng không phải phát ngôn ngông cuồng trong một phút bốc đồng.” 
Thẩm Đường nhìn anh ta: “Tổng giám đốc Triệu, hiện tại tôi không có thời gian yêu đương.” Cô bình tĩnh giơ quyển kịch bản lên, nhàn nhạt đáp: “Hiện giờ tôi chỉ muốn hoàn thành bộ phim này cho tốt.” 
Triệu Trì Ý gật đầu, lý giải câu trả lời của cô, anh không chỉ biết cố muốn đối phó với Tiêu Chân mà còn rõ sức khỏe ông nôi cô hiện tại không được tốt. 
Trước đó tại trước cửa nhà nghỉ, gặp được ông Thẩm, vừa vặn đến giờ ông lão phải uống thuốc. Ông luôn mang theo bên người một túi đựng thuốc đã chia sẵn liều lượng, bên trên toàn là chữ tiếng anh, có thể ông lão xem không hiểu nhưng Triệu Trì Ý thì có. 
Uống lượng lớn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005033/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.