Chiếc áo sơ mi màu đỏ rượu là màu sắc thường thấy nhất trên người thái tử M.K, anh ta có vô số cái áo kiểu này.
Anh ta chỉ đặt hai phần tâm sức vào sự vụ công ty, tám phần còn lại giành trọn cho lái máy bay, sưu tầm rượu và tranh vẽ, ngoài ra còn thêm một đam mê nữa, đó là khi uống vang đỏ nhất định phải bỏ thêm đá viên từ sữa bò.
“Chờ cậu thôi đấy.” Thượng đổng dùng giọng trách cứ như chú bác trong nhà: “Bao nhiêu người thế này phải chờ một mình cậu, lát nữa phải phạt hai ly.”
“Nhất định rồi.” Tạ Quân Trình thu nụ cười bất cần lại, bắt tay với Tưởng Thành Duật, “Lâu rồi không gặp, cảm ơn anh đã tới ủng hộ buổi đầu giá mùa xuân hôm nay.”
“Khách khí.” Tưởng Thành Duật và Tạ Quân Trình chưa từng hợp tác, chỉ trùng hợp có vài người bạn chung, coi như là quen biết thôi.
Những người khác cũng rôm rả đứng lên chào hỏi Tạ Quân Trình, điều bọn họ cảm thấy hứng thú hơn cả là giờ Thẩm Đường và vị thái tử này đã chạm mặt, để xem tình huống xấu hổ này rồi sẽ đi về đâu.
Ánh mắt Lục Tri Phi lại rơi lên người Thẩm Đường, phong thái cô ta vẫn vững như Thái Sơn, vẻ mặt vân đạm phong khinh như không có chuyện gì.
Dù là vừa rồi khi Tưởng Thành Duật đến, hay lúc này Tạ Quân Trình xuất hiện, cô ta đều không đứng lên chào hỏi.
Nghe đồn cô ta ỷ đẹp sinh kiêu, nghe đồn cô ta tự cao tự đại, nghe đồn dù là ai ta cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005029/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.