EDIT: BRANDY
Tưởng Thành Duật còn muốn hỏi cô cơm tất niên có những món gì, có phải cùng đón giao thừa cùng gia đình anh Thẩm bên cạnh, hay chỉ có cô và ông nội, không biết sức khỏe ông nội dạo gần đây thế nào.
Nhưng sau một tiếng “Cảm ơn” cô gái nào đó đã lạnh lùng cúp điện thoại.
Anh nặn người tuyết cho cô, cô cũng chỉ nhẹ nhàng nói 1 câu cảm ơn.
Đúng là quá qua loa, lấy lệ.
Cô gái này không biết lại giận hờn gì nữa đây. Đã có lần một ắt sẽ có lần 2, lần 3.
Dạo trước ở trên giường người nào đó còn chẳng chịu cho anh chút mặt mũi, làm lơ anh, hiện tại còn quyết liệt hơn, thẳng thừng cúp điện thoại.
Hôm nay là đêm giao thừa, cô gái này cũng nhất định không chịu để ý chút nào đến tâm tình của đối phương.
“Chú!” cùng tiếng gọi thanh thúy là tiếng đập cửa.
“Chờ chút!” Tưởng Thành Duật đặt điện thoại di động xuống, lấy khăn bông lau qua tóc, mặc quần áo xong xuôi mới đi ra mở cửa.
Lê Tranh ôm một giỏ trái cây tinh xảo, bên trong đựng mấy loại quả mọng mà con bé thích ăn nhất, biếng nhác, tự đắc tựa cửa nói: “Không có việc gì, chỉ là lên tình báo cho chú một tin tức quan trọng thôi. Có hàng xóm qua xông nhà đó.”
Hàng xóm qua xông nhà, chắc 9 phần 10 là những gia đình thân thiết trong khu.
“Lúc cháu lên lầu, vừa vặn nghe được các bà đang nhắc đến chuyện đính hôn của Nghiêm Hạ Vũ và Điền Thanh Lộ. Chú hiểu ý rồi chứ.”
Tưởng Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005024/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.