EDIT: BRANDY
Trong lúc rửa mặt, Thẩm Đường đột nhiên thất thần nhìn vào gương, gương mặt ướt nước, những giọt nước lạnh buốt tí tách nhỏ xuống bồn, vừa rồi quên không dùng sữa rửa mặt, đành phải phải rửa lại lần nữa.
Điện thoại di động trong túi cách 10 phút kêu một lần, liên tục thúc giục cô.
Sau khi chải đầu gọn gàng, mặc quần áo chỉnh chu, Thẩm Đương đi đến bên cửa sổ ngẩn người nhìn cảnh vật bên ngoài.
Một mảnh trắng xóa.
Thẩm Đường mở cửa sổ, bên ngoài mưa tuyết vẫn rơi dày.
Không biết tình hình đường xá ra sao, cô lo lắng chuyến bay có thể nào bị delay, có lẽ vì vậy mà nỗi buồn không tên trong lòng thoáng lắng xuống.
Thu thập ổn thỏa, Thẩm Đường tìm chìa khóa khóa xe, đẩy vali đi ra ngoài.
Đi tới cửa, lại không quan tâm, chạy chậm vào phòng ăn.
Trên bàn, đĩa tôm chiên yến mạch sớm đã lạnh ngắt.
Thẩm Đường tìm 2 cái đĩa, cầm đũa gắp một con tôm lên, xếp thành 2 chữ "ha ha" và một dấu "!".
Hôm nay giao thừa, không biết anh có về hay không?
Tài xế của cô đã nghỉ, Thẩm Đường đành phải tự lái xe đến sân bay.
5 giờ sáng giữa ngày đông giá rét, bầu trời sầm sì đen kịt, tuyết trên đường còn chưa được quét dọn.
Thẩm Đường nhìn căn biệt thự khuất dần trong kính chiếu hậu. Trước kia cho dù có việc gì, chỉ cần ở Bắc Kinh anh nhất định sẽ về biệt thự, cho dù là đêm giao thừa cũng không ở lại nhà cũ.
Lúc này không biết anh đang ở đâu?
Nhà tổ của Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005023/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.