EDIT: BRANDY
Một tuần sau đó Thẩm Đường thông cáo kết thúc tất cả các hoạt động thương vụ.
Buổi chiều cả đoàn staff bay về Bắc Kinh, chỉ có mình cô trở về Thâm Quyến. Từ thành phố bắt một chuyến xe bus có thể về thẳng các làng vùng ngoại ô.
Quê cô là một làng chài nhỏ xinh đẹp ven biển, những năm gần đây tỉnh tập trung phát triển mạnh về mặt du lịch ở khu vực này.
Nhà ông nội ở ngay ven đường, từ cửa nhà nhìn ra có thấy biển cả mênh mông chạy tít đến tận chân trời.
Nhà rất rộng, vì vậy mặt tiền Thẩm Đường cho một tiệm cơm thuê, một tòa khác cho thuê trọ. Những năm nay hàng xóm đều hết mực chiếu cố ông cô, vì vậy Thẩm Đường cũng hào phóng miễn tiền cho thuê.
Ông nội khéo tay, lại yêu nghệ thuật, nội thất, trang trí trong nhà được ông cẩn thận bày trí mang một phong cách rất riêng. Trong vườn trồng đủ các loại hoa cỏ nhiều màu sắc. Nhà lão Thẩm vì thế trở thành xóm trọ náo nhiệt nhất khu.
Thôn của Thẩm Đường tên là Hải Đường. Trong thôn nơi nơi đều trồng hải đường rực rỡ.
Ngày còn nhỏ được đưa đến nhà ông nội, cô mới tròn 1 tuổi, lúc làm sổ hộ khẩu ông quyết định đặt tên cô là Thẩm Đường.
“Chị Đường Đường.” Trợ lý đứng ở cửa, hai tay nắm chặt vali như có điều muốn nói lại thôi.
Thẩm Đường đang buộc tóc, từ trong hồi ức thoát ra, xoay người nhìn cô bé.
Cô trợ lý thầm than thở, Quảng Châu rõ ràng đang là mùa hè, vậy mà đứng trước vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005008/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.