Bùi Mặc vác Vận Nhi trên người, mở toang cửa phòng hắn vức mạnh cô lên giường, Vận Nhi khóc lóc thảm thiết dù có cầu xin thế nào cũng vô ích, cơn thịnh nộ lần này không ai có thể ngăn lại được.
“ Mặc,…em sai rồi,..đừng tức giận với em “.
Bùi Mặc nhìn cô hồi lâu, ánh mắt dã thú hắn chỉ hận không thể cắn chết cô, gằng giọng nói: “ Lần này là em cãi lệnh tôi, đừng mong được tha thứ,….A Trạch “.
Ngay lập tức từ bên ngoài A Trạch chạy đến trên tay là hai sợi dây thừng lớn đưa đến cho Bùi Mặc, Vận Nhi nhìn hai sợi dây dày cuộm kia mà nuốt nước bọt vì sợ, cô bất chấp lắc đầu, miệng không ngừng kêu tha.
Bùi Mặc nhận lấy hai sợi dây A Trạch đi đến giữ chặt hai chân Vận Nhi, hai đôi chân gầy gộc chỉ một tay của cậu ta cũng có thể nắm gọn, Bùi Mặc không chút do dự hắn quấn chân cô trói chặt, còn siết khiến hai cổ chân liền có dấu hằn, ánh mắt hắn nhìn cô không một chút xót thương nào mà chỉ ngập tràn sự căm phẫn.
Vận Nhi đưa tay xuống ngăn nhưng cũng bị A Trạch giữ lấy, cô hét lên nức nở: “ Mặc, em xin lỗi anh,…anh đừng làm như vậy với em ạ,…Mặc “.
“ Tôi nói rồi, lần này em đừng mong được tha thứ “, Bùi Mặc nói xong liền nhào đến chụp lấy hai cánh tay cô từ tay A Trạch, chớp mắt hai tay cô cũng bị hắn trói chặt, Bùi Mặc nhìn cô bây giờ ngay cả hơi thở hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-du-muon-danh-thien-than-de-yeu/2945727/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.