Chương trước
Chương sau
Hôm nay Bùi Mặc gấp gáp cùng A Trạch đến Đông Thành, thành phố bên cạnh Châu Thành, trước khi đi đã thuê một nữ giúp việc để lại cho Vận Nhi, mấy hôm nay cô chỉ tập trung vào việc học cho kỳ thi sắp tới nên hắn cũng không quá lo lắng gì chỉ cần có người nấu cho cô ăn là được.

“ Không được tự tiện ra ngoài, nếu anh về nhà không thấy em thì đừng trách anh”

Bùi Mặc ôm chặt lấy cô, không ngừng dặn dò này nọ hệt như một người cha khó tính dạy bảo con gái nhìn cũng rất giống vì hắn lớn hơn cô tận mười bảy tuổi.

Vận Nhi thở dài, hắn nói đến đâu cô gật đầu đến đó, cô biết hắn lo cho cô nhưng mà nói nhiều như vậy cũng khiến cô thật mệt.

“ Được rồi, ngoan anh sẽ sớm về “, nói xong hai người ôm chặt lấy nhau đắm đuối hôn, nụ hôn dịu dàng vô cùng Vận Nhi cõ thể cảm nhận được người đàn ông này đang quyến luyến không muốn rời đi, cô đáp lại hắn mạnh mẽ hơn như nhằm nói rằng ‘ đừng lo lắng ‘.

Xuống dưới nhà còn đặc biệt dành thêm năm phút căn dặn nữ giúp việc kỹ lưỡng từng chuyện một, nào là thường xuyên nhắc nhở cô ăn uống, rồi là cứ cách ba tiếng thì mang cho cô ly sữa, không được nấu đồ ăn cay phòng vì cô đang bị đau dạ dày, nếu cô có xin ra ngoài thì phải gọi báo cho hắn, có người lạ đếm tìm cô thì không cho gặp,…rất rất nhiều việc không biết nữ giúp việc kia tiếp thu thế nào nhưng A Trạch đứng bên cạnh đã thấy choáng váng, hai bên tai cứ ong cả lên.

Lúc thuê giúp việc Bùi Mặc cũng đã điều tra, tìm hiểu kỹ lưỡng phải chọn người nhiều kinh nghiệm tốt nhất cho Vận Nhi của hắn, tên bà là Lý Hoa, cũng đã bốn mươi bảy tuổi đã kinh nghiệm đầy mình trong chuyện chăm sóc mấy đứa trẻ cỡ tuổi như Vận Nhi, hơn nữa cũng rất nhanh nhẹn, tiếp thu mọi việc vô cũng nhanh, bà ấy vô cùng tự tin là người mà Bùi Mặc ưng ý nhất trong số hơn bảy mươi người, công ty của bà ấy cũng là công ty nổi tiếng trong lĩnh vực đào tạo người giúp việc.



“ Còn nữa không được vào phòng sách của tôi “

“ Bùi tổng, tôi đều nhớ lời cậu nói rồi, cậu yên tâm “

Lý Hoa cười nhẹ nhìn Bùi Mặc nghiêm túc đáp.

Ngay sau đó Bùi Mặc liền vội vã rời đi.



Sau khi hắn đi mọi việc trong nhà diễn ra rất bình thường, Vận Nhi ở mãi trong phòng mà học, Lý Hoa dọn dẹp, lau chùi hết nơi này đến nơi khác trong nhà, vẫn nhớ lời hắn nói cứ cách ba tiếng lại mang cho cô một ly sữa bò, Vận Nhi rất thích sữa bò nên trong nhà hắn có thể thiếu thứ gì chứ không thể thiếu sữa bò cho cô.

Bùi Mặc chưa đi được bao lâu mà đã đến mười một giờ, không lệch một phút Lý Hoa đã đứng bên ngoài gọi Vận Nhi, mở cửa ra bà ấy mang một mâm cơm, toàn là những món đạm bạc.

“ Cháu cảm ơn ạ “

Lý Hoa vừa quay người đi thì dưới nhà có tiếng chuông cửa, bà ấy vội chân chạy xuống ngay, Vận Nhi cũng tò mò đi xuống theo, lẽ nào Bùi Mặc quay trở về rồi.

Mở cửa ra đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc: “ Vận Nhi, xem mình đưa ai đến thăm cậu này “.

Vì dạo này bên ngoài cổng lớn đàn em của Bùi Mặc đều đã về phía sâu sau bàn bạc chuyện gì đó nên hai người này mới dễ dàng vào đến đây.



Uyển Như dang rộng tay, mặt tươi rói như hoa, bên cạnh cô là Châu Tuấn, thấy hai người họ Vận Nhi không khỏi bất ngờ, trong đầu liền hiện ra’ cũng may là Bùi Mặc không có ở nhà ‘, bất giác thở phào. Đưa mắt nhìn lại Châu Tuấn, hơn một năm mới gặp cậu ta trở nên điển trai hơn còn cao hơn nữa, Uyển Như đứng bên cạnh mà chỉ đứng ngang đến ngực cậu ta.

Lý Hoa có chút ngượng ngùng mở lời.

“ Bùi tổng đã dặn không cho cháu gặp ai “

“ Không sao đâu ạ, họ là bạn học của cháu “

Vận Nhi đi đến mở rộng cửa ra, hai người bên ngoài liền đi vào, vui vẻ ngồi trên sofa, Châu Tuấn từ lúc nhìn thấy Vận Nhi đã không thèm chớp mắt, rụt rè một hòi lâu mới mở miệng: “ Vận Nhi, lâu rồi không gặp “

Vận Nhi cười nhẹ, tay giúp Lý Hoa mang đĩa hoa quả miệng cũng tự nhiên đáp lại: “ Chào cậu, Châu Tuấn “

Ngay sau đó bọn họ cùng nhau nói chuyện phiếm về đủ mọi chủ đề, nào là sắp tới Chấu Tuấn sẽ học vào học viện cảnh sát, Vận Nhi thì học luật ở luật kinh tế Châu Thành hay Uyển Như thì có niềm đam mê bất diệt với thiết kế thời trang dự định tháng sau sẽ sang Pháp du học,…Uyển Như còn hỏi xem gu bạn trai của Vận nhi thế nào, dự định bao giờ mới tìm bạn trai,…mà những vấn đề này người muốn biết muốn quan tâm đên nhất lại là Châu Tuấn, khi nói đến vấn đề này cậu ta lại rất chăm chú lắng nghe trong khi người đươc hỏi là Vận Nhi lại không mấy để tâm đến chỉ trả lời phong phanh cho qua.

Châu Tuấn nhìn chăm chăm vào Vận Nhi, cậu bạn học này vậy mà đã yêu thầm cô hơn hai năm rồi không biết Vận Nhi có biết hay không nhưng cô đối với cậu vô cùng khách sáo, cũng luôn cố tình tạo khoảnh cách.

“ Tôi có thể dung nhà vệ sinh không? “

“ Được chứ, ở tầng trên, nhà vệ sinh ở đây hỏng rồi “

Châu Tuấn từ tốn đứng lên rời đi để hai cô gái bắt đầu chuyển sang chủ đề về thời trang và làm đẹp, khi nói đến vấn đề này thì Uyển Như vô cùng sôi nổi.





Châu Tuấn đi một vòng hành lang vẫn không thấy nhà vệ sinh đâu, mọi căn phòng ở đây bên ngoài đều được thiết kế giống hệt nhau, bất chợt đi đến căn phòng cuối cùng liền mở cửa ra không phải phòng vệ sinh mà là phòng sách của Bùi Mặc, cậu ta bỗng chần chừ cứ bất động trước cửa phòng rồi đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng càng đứng lâu càng cảm thấy căn phòng này có gì đó rất lạ, vì sự nghi hoặc quá lớn mà Châu Tuấn quyết định đi vào trong, thoạt nhìn qua chỉ là một căn phòng sách bình thường có bộ ghế sofa, đối diện là tivi, một tủ sách lớn, đi vào trong còn có giường, bên cạnh cái giường kia có một cánh cửa nhỏ liền nghĩ đó là phòng vệ sinh nên cậu ta cứ vậy mà đi đến, khi đến gần đưa tay mở cửa bên trong lại là một căn phòng nhỏ u tối, cứ như là một căn phòng bí mật,có ba chiếc máy quan sát, bên trên tấm bảng trắng to to tận sâu bên trong phòng có dán chi chít những tờ giấy ghi chú đủ thứ màu còn có hình ảnh của nhiều người, Châu Tuấn đưa mắt tập trung nhìn tấm hình to nhất đươc dán ngay chính giữa xung quanh là những đường nối dài đến những tờ giấy ghi chú, Châu Tuấn bất chợt kinh động, cậu ta nhíu chặt mày khi thấy đó là hình ảnh của bố mình_Châu Khởi Đồng.

“ Cháu làm gì đó “

“ À,...cháu tìm nhà vệ sinh ạ “

Lý Hoa có chút nghi ngờ cũng có sợ hãi nếu Bùi Mặc biết bọn họ đã bước chân vào đây có thể sẽ giết người mất.

Đôi chân vừa nhấc lên có ý định bước vào liền bị Lý Hoa nhìn thấy ngăn lại, Châu Tuấn giật bắn mình xoay người tay cũng đóng chặt cánh cửa lại.

Cả hai lập tức rời khỏi, Châu Tuấn quay lại phòng khách như không có chuyện gì nhưng sâu trong đôi mắt đó đã có sự khác thường, cậu ta đưa mắt nhìn xung quanh căn nhà rồi lại nhìn Vận Nhi đang vui vẻ nói chuyện với Uyển Như,... Bùi Mặc này chắc chắn có vẫn đề.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.