(*)Tiết ngoại trong tiết ngoại sinh chi, ý nói ngoài chuyện này lại phát sinh ra chuyện khác
Trong Hàn Lâm Viện.
Tạ Nhi Lập chỉ cảm thấy sét đánh giữa trời quang, bật dậy từ trong ghế thái sư.
“Ngươi nói cái gì?”
“Đại gia, Tam gia bị người ta đánh ngất bắt đi, bây giờ toàn bộ binh mã ti ngũ thành đều đang tìm người.”
Trước mắt Tạ Nhi Lập tối sầm, nhanh chóng dùng hai tay chống góc bàn: “Lão gia đâu, lão gia có biết hay không?”
“Lão gia còn chưa hạ triều, đã phái người chờ ở cửa cung rồi.”
Yết hầu Tạ Nhi Lập trượt vài cái, ép bản thân phải mau tỉnh táo lại: "Giấu bên kia trước đi.”
“Đại gia, chuyện lớn như vậy...”
“Lão phu nhân chịu không nổi kích thích, có thể giấu được bao lâu hay bấy lâu.” Tạ Nhi Lập đứng thẳng dậy: “Chuẩn bị xe, ta tự mình đến Cẩm Y Vệ một chuyến.”
“Đại gia, chúng ta có nên phái người đi tìm không?”
Không cần, ta tin thái độ làm người bình thường của lão Tam, hắn gặp chuyện không may, đám huynh đệ Binh Mã Ti chắc chắn sẽ tận tâm tận trách.” Tạ Nhi Lập tức dứt lời, đã đi ra ngoài.
Dưới chân thiên tử, giữa ban ngày ban mặt, người dám động đến Tạ phủ lão tam, sẽ không có người khác.
Tạ Nhi Lập không chút che dấu sự tức giận trong mắt.
Đám này này coi Tạ phủ ta là quả hồng mềm, có thể tùy tiện xoa tùy tiện bóp ư?
……
Đoan Mộc Cung.
Triệu Diệc Thời vừa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3537961/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.