Một ngày binh hoang mã loạn này thật sự dài đằng đẵng, dài đằng đẵng đến mức thời gian như ngừng lại.
Trong Tĩnh Tư Cư, Yến Tam Hợp tắm rửa xong, chậm rãi dạo bước trong sân.
“Sao còn chưa ngủ?” Lý Bất Ngôn nằm úp sấp bên cửa sổ, hai con mắt buồn ngủ không mở ra được.
Yến Tam Hợp đi qua, xoa xoa đầu nàng: “Ngươi ngủ trước đi, ta nghĩ chút chuyện.”
Lý Bất Ngôn ngáp một cái: “Đừng nghĩ muộn quá.”
“Yên tâm!”
Yến Tam Hợp đóng cửa sổ lại giúp nàng, sau khi đi vài bước trong sân, thì kéo cửa viện ra, đi thẳng đến viện Thế An.
Trong viện Thế An, Bùi Tiếu và Tạ Tri Phi đang hóng mát.
Vừa mới nhận được tin tức phía bên kia Thái Tôn, ba ngày sau đi tiễn Quý Lăng Xuyên, bọn họ tiễn thì không thành vấn đề, chỉ sợ phía Thái Tôn lại chọc giận Thái tử.
Có tiếng bước chân.
Hai người ngẩng đầu lên, sau đó thì ngây ngẩn cả người.
Muộn thế này, sao hắn lại tới?
Tạ Bất Hoặc đến gần, ánh mắt đảo qua hai chung rượu, im lặng một lát: “Sao không cho phòng bếp làm chút đồ nhắm à?”
Tạ Tri Phi mỉm cười, dùng ngữ khí còn lưu manh hơn cả lưu manh.
“Nhị ca đã trễ thế này không ngủ, chạy tới đây quan tâm tiểu đệ làm gì?”
“Thế nào, tam đệ không hoan nghênh à?”
“Sao có thể chứ.” Tạ Tri Phi hất cằm: “Người đâu, lấy cho Nhị gia một cái ghế trúc, thêm chung rượu.”
“Không cần.” Ánh mắt Tạ Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3537948/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.