Phụ nhân trước mắt tuổi còn rất trẻ, thân hình gầy gò, toàn thân không có trang sức nào, cả người thuần khiết.
“Tri Phi, ta là lục tỷ của Quý phủ, Quý Huệ, hồi nhỏ đệ thường theo Minh Đình về nhà ta chơi, sao đệ quên mất ta rồi.”
“Lục tỷ!”
Tạ Tri Phi vỗ trán, khó khăn lộ ra nụ cười chiêu bài: "Sao tỷ lại gầy như vậy? Hèn gì ta không nhận ra.”
Hốc mắt Quý Huệ đỏ lên.
Mấy tháng nay nhà ngoại xảy ra nhiều chuyện như vậy, nàng có thể không gầy sao?
Lúc này, Tạ Tri Phi liếc mắt nhìn Chu Thanh ở phía sau.
Chu Thanh lập tức móc trong ngực ra một túi tiền: “Người đã tìm được rồi, lão đại mời các huynh đệ uống rượu, giải tán trước đi.”
“Lão đại, hai người bịt mặt kia có cần các huynh đệ…”
“Tạm thời không cần. Tam gia muốn tự mình giải quyết!”
“Vâng!” Bọn thị vệ đồng loạt lui ra ngoài.
Ninh thị thấy cửa lớn mở, nói chuyện không tiện: “Đi, chúng ta ra phía sau nói chuyện.”
“Chờ đã.” Tạ Tri Phi: "Trang viên này là của Tam phu nhân ư?”
“Là của hồi môn của ta.”
"Ngựa thì sao, sao lại treo cờ trắng?”
"Cửu cô nương nhà chúng ta không phải mất ở trong ngục sao, khi đó tang sự làm rất đơn giản, lúc này Quý gia không sao rồi, dù sao cũng phải thay nàng...”
Ninh thị quay lưng lau nước mắt, kéo tay Yến Tam Hợp: “Quên đi, không nói những thứ này nữa, đi thôi.”
“Tam phu nhân đừng kéo nàng!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3537942/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.