Thời gian, từng chút từng chút trôi qua, Tạ Tri Phi càng ngày càng ngồi không yên.
Con hẻm kia vốn không có nhiều người, sau giờ ngọ người càng ít, muốn lặng lẽ tiễn một người sống sờ sờ như Yến Tam Hợp rời đi, là chuyện dễ dàng.
“Ta không thể chờ được!” Hắn vịn cạnh cửa đứng lên: “Người đâu, chuẩn bị ngựa!”
“Lão đại, Chu Thanh ca dặn dò, không cho ngài đi.”
“Ta là lão đại của ngươi, hay hắn là lão đại của ngươi.” Tạ Tri Phi trợn mắt: “Bớt nói nhảm đi, đi dắt ngựa nhanh.”
“Vâng!”
Tạ Tri Phi bước nhanh ra khỏi nha môn, vừa muốn xoay người lên ngựa, thì từ xa đã thấy thị vệ của mình chạy như bay đến.
Hắn nắm chặt dây cương, hô to: "Thế nào, tìm được chưa?”
“Lão đại!” Thị vệ xoay người xuống ngựa, vội la lên: "Chu Thanh ca vừa sai người truyền tin tức đến, có người nửa canh giờ trước, thấy có một chiếc xe ngựa chạy rất nhanh ra khỏi ngõ Thanh Liên.”
“Ngõ Thanh Liên ư?”
Đó là một con hẻm khác nằm liền kề với bốn con hẻm.
“Có thấy rõ là chiếc xe ngựa gì không?”
“Thấy rõ, trên xe ngựa kia buộc một lá cờ trắng.” Tạ Tri Phi sắc mặt nghiêm nghị: “Thông báo bốn binh mã ti còn lại, lùng bắt chiếc xe ngựa này toàn thành.”
“Vâng!”
……
“Lão đại, có người nhìn thấy xe ngựa đó đi về phía bờ sông Vĩnh Định!”
“Lão đại, xe ngựa dừng trước cửa trang trại táo Hồng Phúc ở bờ tây sông Vĩnh Định, trên đầu xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3537941/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.