Chu Dã khịt mũi khinh thường một tiếng.
Hắn nhấc áo lên, thản nhiên ngồi xuống ghế thái sư, biểu cảm trên gương mặt như kiểu "Ta xem các ngươi còn xướng ra trò gì hay ho gì nữa".
Yến Tam Hợp: "Chúng ta tới tìm ngươi xin giấy thông hành, cần thư tay ngươi cũng rất sảng khoái đưa cho. Không chỉ cho, còn phái tám thị vệ đưa cho chúng ta."
"Yến Tam Hợp, ngươi còn quên một chuyện." Tạ Tri Phi nhắc nhở: "Trước khi hắn phái thị vệ còn cố ý nhắc nhở chúng ta, nước Đại Tề không yên ổn!"
Bùi Tiếu nhìn hai người này, giống như đột nhiên hiểu ra cái gì, cũng nói: "Sau đó lại phái người mặc áo đen tập kích chúng ta, là vì sao?"
Yết hầu Chu Dã không tự chủ được mà lăn một cái, sắc mặt xanh đi.
Yến Tam Hợp quay đầu nhìn người mặc áo đen xung quanh, lại nói: "Những người đó tay chân công phu rất giỏi, cũng dùng sát chiêu, theo lý thì chúng ta không chết cũng phải trọng thương. Nhưng kỳ lạ là chúng ta chẳng bị một vết thương nhẹ nào, thế thì vì sao?"
Không đợi Chu Tri phủ trả lời, Tạ Tri Phi cười gằn nói: "Bởi vì hắn đang thăm dò chúng ta."
"Nực cười!" Ánh mắt Chu Dã nặng nề: "Tại sao ta phải thăm dò các người?"
"Lại là một câu hỏi hay." Yến Tam Hợp chắp tay sau lưng, to gan đi tới trước mặt Chu Dã: "Ban đầu ta cũng không rõ, cho đến khi phát hiện ngươi là kẻ trộm bạc của chúng ta thì mới bừng tỉnh đại ngộ. Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3378010/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.