Mây che nặng trời, nghiễm hạ tế chiên(1),bốn mùa không đổi, một năm giai xuân, hồng tiêu vũ tễ(2), thải triệt khu minh(3). Mạn ca quyển vũ(4) hoa bay bềnh bồng, làn sa đỏ khói đổ ập châu liền ngọc. Vẻ đẹp Thiên Đình, đương nhiên diệu kỳ không thể tả thành lời.
(1) cái này thì mình ko hiểu
(2) cầu vồng như ghim lại sau khi mưa tạnh
(3) màu sắc được phân thành từng khu rõ ràng
(4) lời ca khắp nơi điệu múa cuộn vòng
Thế nhưng phong cảnh này ở trong mắt Thiên Hậu cũng chỉ là một mảnh tĩnh mịch hư ảo, trên khuôn mặt thanh lệ tôn hoa của nàng nhiều thêm một nét cười giễu, thế nhân tất cả đều nói trên trời thật tuyệt, đâu biết rằng điêu lương ngọc đống trước mắt này chẳng qua chỉ là sự giả dối lừa gạt thế nhân, vạn vật đều muốn thành tiên, nào biết được thần tiên trên trời này còn không tự tại bằng một con kiến? Chuyện thế gian thật buồn cười biết bao, người phàm vứt bỏ thất tình lục dục muốn thành tiên bay lên chín tầng mây nặng nề này, mà thần tiên thì lại muốn trở thành người phàm để cầu một phần tình…
Chợt nghe thấy một cơn chấn động từ phía sau, nàng bỗng nhiên quay đầu lại thì thấy Thiên Đế mang theo Ngao Triệu đang bán hôn mê nhịp bước gất rút đi về phía nàng, nàng kinh ngạc biến sắc: “Người…”
Thiên Đế ném Ngao Triệu xuống đất, bắt lấy nàng nói: “Mau nói cho trẫm! Làm thế nào để loại trừ nghiệt thai trong bụng y!”
“Cái gì?” Thiên Hậu sững sờ, ngay sau đó nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-di-tap-dam-he-liet-de-nhi-thoai-long-quyet/2628790/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.