Quân Ngọc Hàm trừng nhìn Ngao Triệu, hy vọng có thể từ trên nét mặt của y nhìn ra chút vết nứt, nhưng khiến hắn thất vọng chính là sự kiên định trong ánh mắt của Ngao Triệu hoàn toàn không nói đùa, hắn hoảng sợ tiến lên cứng rắn xoay người Ngao Triệu lại, cứng ngắc nói: “Ngao Triệu, ngươi chớ đùa như vậy! Lúc trước là ta không đúng, ta tự biết sai rồi, nhưng ngươi cũng không nên tùy hứng, bây giờ ngươi một thân một mình làm sao tránh được sự đuổi bắt của Thiên Giới, huống chi… huống chi hài tử trong bụng ngươi cũng cần hấp thụ linh lực của ta mà! “
Ngao Triệu thẳng tắp nhìn sâu vào trong đôi mắt đang nhìn y, dường như đang tìm kiếm gì đó trong đôi mắt kia, nhìn thẳng được hồi lâu, mắt y càng thêm cay đắng, hất tay của Quân Ngọc Hàm ra, chậm rãi mở miệng nói: “Ngươi yên tâm, đã qua ba trăm ngày, hài tử này đã thành hình dạng, đối với tinh nguyên của sinh phụ không còn bắt buộc nữa.” Tuy thiếu đi tinh nguyên của sinh phụ linh tính của hài tử này có thể sẽ yếu đi, nhưng y tâm ý đã quyết, mà hài tử này cũng sẽ ưng thuận không trách mình.
“Trách nhiệm? Đối với ngươi ta thủy chung chỉ là trách nhiệm thôi sao?” Ngao Triệu xoay người đưa lưng về phía hắn, lại nhìn những mảnh vỡ rối loạn còn sót lại, bi khổ tích lại khiến y hít thở không thông, những mảnh vụn này tựa như trái tim của y. Y vừa mới trầm tư rất lâu, trầm đọng tất cả mọi chuyện giữa mình và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-di-tap-dam-he-liet-de-nhi-thoai-long-quyet/2628685/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.