“Ngao Triệu ─ ngươi đừng làm ta sợ!” Quân Ngọc Hàm ôm thật chặt lấy cơ thể rét run của Ngao Triệu, nhiệt độ thân thể này thấp đến nỗi đủ khiến cho trái tim hắn sắp nhanh chóng ngừng đập, hắn thật là hận không thể giết mình! Mọi chuyện đều là lỗi của hắn! Người đáng chết là hắn chứ không phải là Ngao Triệu!
Thật là ấm áp… Ngao Triệu chỉ cảm thấy thân thể lúc nóng lúc lạnh của mình nhờ vào ngoại lực mà dần trở nên ấm áp thoải mái, không nhịn được mà muốn nhiều hơn, dần dần thân thể cử động theo bản năng kề sát nguồn suối ấm áp kia, hai tay chủ động ôm lấy, Ngọc Hàm ─
Bỗng nhiên, Ngao Triệu lập tức như viên đạn mở mắt ra, không thể tin trừng nhìn cái người giờ phút này vẫn đang hết sức chuyên chú đưa chân khí cho mình ─ thật sự là Ngọc Hàm! Cái tên này bộ không muốn sống nữa chắc! Thân thể không còn cứng nhắc vất vả vươn tay đẩy Quân Ngọc Hàm ra, hung hắn trừng hắn, cả giận nói: “Ngươi thật là không muốn sống nữa sao!” Lúc trước y suy yếu Quân Ngọc Hàm cũng đưa chân khí vào như vậy, hắn bộ không sợ bản thân khí kiệt thân vong chắc! Huống chi nơi này là thiên lao, tràn ngập khí áp chế linh lực, cưỡng chế vận khí như vậy chỉ càng gia tốc tiêu hao linh lực trong cơ thể mà thôi! Mệt hắn còn tự cho là mình bất phàm, ngay cả đạo lý căn bản như vậy mà còn không rõ sao?
“Ngao Triệu! Ngươi tỉnh rồi!” Quân Ngọc Hàm vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-di-tap-dam-he-liet-de-nhi-thoai-long-quyet/2628684/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.