Phượng Tử Bách tức giận đến lục phủ ngũ tạng đều đau, hắn làm Phượng Thiên Tuyết nhổ ra năm trăm vạn kim tệ kia, không nghĩ tới mất trộm một cái, kim tệ còn không kịp nóng đã không thấy đâu, tính ra tiền tài cả Phượng phủ cũng không cánh mà bay!
Một chân hắn nặng nề đá vào ngực Lâm thị, tức giận mắng: “Tiện nhân! Ngươi là nữ nhân lỗ mãng ăn cây táo, rào cây sung! Hai nữ nhi không được việc, hiện giờ còn ném kim tệ của Phượng gia! Nếu không phải ngươi…Nếu không phải ngươi tiêu xài tiền mua đan dược cho hai nữ nhi phế vật, vàng bạc của chúng ta làm sao có thể càng ngày càng ít? Tiện nhân…Hiện giờ còn dẫn kẻ cắp tới, làm Phượng phủ chúng ta rối loạn!”.
Hai mắt Phượng Tử Bách trừng to, biểu tình dữ tợn.
Mà một chân kia, đá đến xương ngực Lâm thị đều cơ hồ lộn nhào, đau đến nỗi nàng nôn ra máu, “Lão gia… xin bớt giận, đừng... đừng giận quá ảnh hưởng thân thể…”.
Nàng ta hối hận đến cực điểm, không nên khuyên Phượng Tử Bách bảo Phượng Thiên Tuyết bổ sung kim tệ vào kim khố!
Phượng Tử Bách giận dữ, lại một chân nặng nề đá trên ngực Lâm thị.
“A…”. Lâm thị kêu một tiếng thảm thiết, thân hình run rẩy, vậy mà lời nói đều không thể nói ra, toàn thân đều đau nhức, lục phủ ngũ tạng dường như bị đá nát, đau quá!
Lúc này Phượng Hàm Yên nghe tiếng vội vàng chạy vào, ôm lấy tay Phượng Tử Bách, “Phụ thân bình tĩnh một chút! Mẫu thân cũng không hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/2001313/chuong-47-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.