Hiện giờ Phượng phủ mất trộm tất cả kim tệ, có thể xem như nguyên khí đại thương.
“U Trúc, ở bên ngoài không thể nói chuyện phiếm gì đó, bằng không bị phụ thân nghe được, ông sẽ không vui.”. Phượng Thiên Tuyết cười nhạt nói, hôm nay tâm tình nàng cực tốt!
“Vâng, đại tiểu thư, nô tỳ biết phải nói thế nào!”.
Phượng Thiên Tuyết nhàn nhạt nhấp một ngụm cháo loãng, ý cười nhẹ nhàng, tám trăm vạn kim tệ trong kim khố có thêm của bản thân nàng, liền thành chín trăm vạn đồng vàng…Chậc chậc chậc, thật là sảng khoái, xem ra về sau phải tìm một luyện khí sư cao cấp tới chế tạo một bảo khí cực phẩm.
Có bảo khí, thực lực một người sẽ thêm vài lần, Phượng Thiên Tuyết học xong Viễn Cổ Phần Dương thuật của kiếp trước, thêm bảo khí mà nói ——
Gặp nhân vật cấp huyền thánh, ví dụ như Hiên Viên Nguyệt Triệt, cũng không có khả năng thương tổn được nàng!
Dùng xong đồ ăn sáng, Phượng Thiên Tuyết ném mấy bình dược đan cho Phượng Thiên Trạch để hắn bế quan tu hành, tuy rằng hắn tiến bộ chậm, nhưng dù sao vẫn hơn là không tiến bộ.
Trong phủ Nhị vương tử.
Trong thư phòng, Hiên Viên Đông Thành vạch xuống một bút cuối cùng trên giấy họa.
Hắn lẳng lặng đứng trước bức tranh, an tĩnh nhìn chăm chú nữ tử trên giấy họa.
Nàng kia, ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, miệng cười khuynh thành, mắt đẹp khuynh quốc, quả thực xinh đẹp làm người say mê.
Hiên Viên Đông Thành thân là vương tử, tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/2001311/chuong-47-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.