Chương trước
Chương sau
Phượng Thiên Tuyết cười nhẹ, nàng nhìn Trinh Như Ý một cái thật sâu, cảm giác được đại trưởng lão và nhị trưởng lão chú ý, không khỏi bình tĩnh nhìn về phía hai lão bà kia.

Đại trưởng lão và nhị trưởng lão là nữ nhân khoảng năm mươi tuổi, Như Ý Tông chỉ luôn luôn thu nữ đệ tử, cho nên hai vị trưởng lão đều là nữ cũng không có gì kỳ quái.

“Phượng cô nương vận khí tốt như thế, lão thân bội phục!” Tính tình nhị trưởng lão không tốt, tâm tư cũng cười, trước mắt nàng cười lạnh một tiếng, trong mắt lại toàn là khinh thường.

Đại trưởng lão khụ một tiếng, “Phượng cô nương có thần thuật như thế, thật làm lão thân mở rộng tầm mắt, sư phụ Phượng cô nương là ai vậy?”

Nhưng thật ra Phượng Thiên Tuyết không có biểu tình gì, nhị trưởng lão nói chuyện rõ ràng là châm chọc nàng thắng Trinh Như Ý chẳng qua là vận khí, không phải thực lực.

Nhưng nàng không để ở trong lòng, chỉ nhàn nhạt trả lời đại trưởng lão, “Tạ trưởng lão tán thưởng, sư phụ lão nhân gia không thích bại lộ tục danh, cho nên làm trưởng lão thất vọng rồi.”

Đại trưởng lão có vài phần thất vọng, bà nghiêm túc nhìn chằm chằm Phượng Thiên Tuyết, tươi cười thực ôn hòa như cũ, “Một khi đã như vậy, lão thân tự nhiên sẽ không miễn cưỡng cô nương.”

Phượng Thiên Tuyết cười khẽ, sau khi Trinh Như Ý ăn vào một quả Dược Đan của nhị trưởng lão cấp, sắc mặt tốt hơn rất nhiều.

Phượng Thiên Tuyết cũng xoay người rời đi, Lam Kinh Phong ngăn ở phía trước nàng, “Phượng cô nương……”
“Kêu chủ tử!” Phượng Thiên Tuyết thản nhiên nhìn Lam Kinh Phong.

Người này, chẳng lẽ quên mình bị bại bởi nàng sao? Ha hả, còn nói phải làm người hầu cho nàng, thái độ này một chút tôn kính cũng không có nha.

Mặt Lam Kinh Phong đỏ lên, hai đệ tử ở một bên đang muốn phát hỏa đối với Phượng Thiên Tuyết, hắn giơ tay lên, giọng nói không mặn không nhạt, “Chủ tử.”

Phượng Thiên Tuyết lười để ý hắn, đám người Phượng Thiên Trạch đã hưng phấn chạy lại đây, tâm tình đều vô cùng kích động.

“Ha ha, tỷ tỷ lại thắng, không thương tổn một sợi lông tóc!”

Phượng Thiên Tuyết hơi mỉm cười, “Một ngày nào đó, ngươi cũng sẽ trở nên mạnh như vậy!”

Phượng Thiên Trạch ngượng ngùng sờ sờ đầu, “Tỷ, ta chờ mong một ngày kia!”

Vốn dĩ đối mặt bào tỷ Phượng Thiên Tuyết này, hắn đều có chút tự ti, bất quá hiện giờ có một câu này của tỷ tỷ, tức khắc hắn vô cùng tự tin.

Tỷ tỷ chưa từng lừa gạt hắn nha!

Sau khi đám người Trần Băng Vũ chúc mừng Phượng Thiên Tuyết, Mị Thủy lại vội vàng đi tới, “Phượng cô nương, chủ tử ta muốn gặp ngươi, đi theo ta một chuyến đi!”

“được, đệ đệ, các ngươi trước đợi tại nơi này, ta đi một chút sẽ về.”

Phượng Thiên Tuyết nói, hôm nay đã không thi đấu lôi đài, bất quá kinh nghiệm của Phượng Thiên Trạch còn thiếu, cho nên vẫn là xem hắn thi đấu, tích lũy một ít kinh nghiệm.

Phượng Thiên Tuyết đi theo Mị Thủy cùng nhau tới chỗ lầu các xem thi đấu.

“Nha đầu, ngươi đã tới?” Hiên Viên Nguyệt Triệt dựa ở bên cửa sổ, sắc mặt vô cùng tái nhợt, Phượng Thiên Tuyết âm thầm cả kinh, vội vội vàng vàng chạy tới, “Đại vương tử, độc của ngươi ……”

ánh mắt Hiên Viên Nguyệt Triệt hơi hơi ảm đạm, hắn cho rằng có thể chống đỡ lâu một ít, có thể lại bồi thêm nàng mấy ngày.

Chính là không nghĩ tới Cửu Anh huyết độc lại phát tác, vừa phát tác hắn liền phải đi đến nơi khác, nếu không ảnh hưởng người khác, còn cho một ít người lòng mang ý xấu cơ hội xuống tay!

“Đúng vậy, độc lại muốn phát tác, cho nên…… Ta mới nói ngươi lại đây, gặp ngươi một mặt, bất quá hai ngày sau ta cũng sẽ trở lại nơi này!” Hiên Viên Nguyệt Triệt nhẹ giọng cười nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.